Minh Huyên nghẹn cười, không nói thêm nữa.
Cái gì gọi là ngây thơ hồn nhiên? Chính là đây?
Cuối cùng cũng nhìn thấy một đứa nhỏ bình thường, nàng cảm thấy có chút thân thiết và hoài niệm.
“Huynh trưởng, thiên sinh lệ chất… Là nói nữ nhân… Đây là Hách Xá Lý thứ phi… Của Vĩnh Thọ cung.”
Khang Hy thở dài một hơi thật sâu, hắn cũng không ngờ được một Nạp Lan gia vốn tràn ngập hơi thở thư hương trong nhà, người nào người nấy tài hoa hơn người lại có thể dạy dỗ nhi tử mình trở nên thô tục như vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây