Cả triều văn võ lần lượt lật giở từng quyển từng quyển công khóa trên bàn, nhìn nét chữ từ non nớt biến thành đoan chính thành thục, tự có phong cách riêng, mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, ngoài mặt đều là tán thưởng.
Minh Huyên vừa nghe đã thấy tự hào không dứt.
Dận Nhưng không cần nhìn cũng biết ai là người nhìn mình chăm chú nhất, trên mặt cậu nở nụ cười ôn hòa, đứng trên bục diễn thuyết đã được chỉ định từ trước, dựa theo yêu cầu của Khang Hy bắt đầu diễn thuyết.
Dận Nhưng nói một cách chậm rãi, bình tĩnh thong dong, Minh Huyên thật sự cảm thấy mặc kệ là đời trước hay đời này, nàng chưa từng gặp qua người nào chói mắt như vậy. Tuy rằng cậu đứng ở đằng xa, Minh Huyên không nghe thấy cậu nói gì, nhưng trong lòng nàng là niềm tự hào không có giới hạn.
Sau khi Dận Nhưng diễn thuyết ở Bảo Hòa điện, ngày kế liền chuyển đến Văn Hoa điện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây