“Con nhìn đại ca của con mà xem. Nói thật lòng, thỉnh thoảng ta cũng rất đồng tình với nó, nếu con là đích trưởng tử, nó là đệ đệ, thật ra nó sẽ không đến nỗi không cam lòng như vậy, quan hệ giữa hai huynh đệ cũng không xa cách nhường ấy. Ta không muốn hài tử của con sau này cũng như vậy.”
Minh Huyên nói rất nghiêm túc, Dận Nhưng cũng nghe lọt tai.
Trên đường về, trừ khi cần thiết, nếu không Dận Thì sẽ không xuất hiện trước mặt Khang Hy, ngay cả cưỡi ngựa cũng phải cưỡi ở xa xa, thậm chí lúc có cung nữ hầu hạ cũng né xa ba thước.
Chỉ cần nhắm mắt lại sẽ thấy từng đứa nhỏ chết đi, Dận Thì cảm thấy đây chỉ là tưởng tượng, cậu ta chịu không nổi nữa rồi, hoàng a mã quả nhiên là người sói!
Dận Chỉ thấy dáng vẻ mất hết tinh thần của đại ca, đồng cảm như thể bản thân mình cũng bị răn dạy: “Nghe nói hoàng quý phi đã gọi thái tử qua dạy bảo rất lâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây