Mấy thoại bản viết chi chít toàn mấy thứ linh tinh như thiếu tay thiếu chân, Minh Huyên mở ra nhìn qua liền không xem nổi nữa.
Sau khi nàng phải cố gắng nhẫn nại nghiêm túc xem mấy lần, rốt cuộc phát hiện ra thứ có ích. Minh Huyên nhìn bút tích không giống nhau, qua loa lấy lệ, nàng không nhịn được trộm thêm vài tình tiết vào bên trong. Sau khi chuẩn bị kỹ càng xong thì Minh Huyên mới gọi Dận Nhưng đến.
Ấp úng một lúc lâu Minh Huyên mới nói: “Hình như ta nhớ rằng gương được làm từ thủy tinh và thủy ngân, mà thủy tinh…cũng không phải ngọc lưu ly, kém xa ngọc lưu ly của chúng ta, hình như là thứ được làm từ cát đá, đá vôi và than tro gì đó.”
“Di mẫu nói gì cơ?” Dận Nhưng thấy di mẫu kéo mình đến trước cái gương lớn. Cậu tưởng rằng di mẫu muốn để cậu xem bây giờ chiều cao của hai người không còn chênh lệch nhiều nữa. Nhưng lúc cậu nghe thấy câu này lập tức sửng sốt.
Sau khi mở cửa hải quan, những thứ như gương này rất thịnh hành trong kinh thành. Giá cả cũng vẫn luôn cao mãi không giảm, thậm chí có tiền cũng không mua nổi. Vậy mà di mẫu vừa nói cái gì? Cát, than tro?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây