Dận Hựu biết mình không giống những người khác, từ nhỏ ngạch nương đã nói với cậu bé.
Nhưng ở Vĩnh Thọ cung gần như chẳng có mấy ai quan tâm đến vấn đề này. Cho dù là việc trèo cây, hái quả, dán giấy hay là luyện quyền, mọi người đều đối xử với cậu bé như với Ngũ ca, Bát đệ.
Lâu dần Dận Hựu cũng cảm thấy mình như người bình thường.
“Sinh thần tiểu Thất muốn lễ vật gì?” Khang Hy rất coi trọng việc học tập của nhi tử và nữ nhi, cho dù chỉ là học vỡ lòng hắn cũng luôn sát sao. Hắn biết các mặt của tiểu Thất đều không tệ, đến cả việc luyện võ cũng không kém hơn bao nhiêu, hắn liền cười hỏi.
Dận Hựu muốn nói đưa cả ngạch nương cùng đi…nhưng cậu bé biết việc này không thể được, cậu bé liền chỉ về phía Dận Kỳ và Dận Tự nói: “Có thể mang theo ca ca và đệ đệ không hoàng a mã?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây