“Di mẫu đang làm gì vậy, sao lại vui vẻ…” Người bê nước còn chưa kịp vào, cửa đã bị đẩy ra.
Lúc Dận Nhưng dắt tay Dận Chân đi vào, nụ cười trên mặt cứng lại, cậu có ý muốn trốn khỏi đây.
Những trải nghiệm đầy bi thảm trước đây cậu từng chơi cùng di mẫu đã cho cậu biết tình hình không hay rồi. Hai chữ lưu tình không hề có trong từ điển của di mẫu. Nhưng trình độ của di mẫu…thực sự không được tốt lắm.
Mắt Minh Huyên sáng lên, vội gọi hai cậu vào, nhân lúc đợi dọn đồ lên thì bảo hai cậu chơi cùng mình.
“Được, chơi thế nào ạ?” Dận Nhưng chưa kịp mở miệng thì Dận Chân đã hưng phấn nói. Trước đây cậu cũng muốn chơi nhưng bị hoàng quý phi từ chối do tuổi còn nhỏ. Bây giờ rốt cuộc có thể được chơi rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây