Nói xong Minh Huyên ngẩng đầu nói: “Sự tồn tại của Y Lặc Giai chỉ giúp chúng ta có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn. Nhưng trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, sự hấp dẫn từ chính bản thân con đã khiến mọi người thích con, điều này không hề liên quan đến người khác.”
Minh Huyên không ghét Dận Tự, bởi vì hài tử này không phải là hùng hài tử. Cậu bé có năng lực quan sát, cậu bé không để những người khác như Y Lặc Giai làm phiền Minh Huyên lúc nàng đang làm việc của mình.
Nàng cho, cậu bé sẽ nhận, nàng không cho, dù cậu bé có thích hơn nữa cũng sẽ không đòi hỏi.
Nghĩ đến đây Minh Huyên không thể nào không cảm khái lần nữa. Khang Hy thật có phúc, có hài tử đáng yêu như Dận Nhưng rồi mà vẫn còn có nhiều nhóc con chất lượng tốt như vậy. Có tài có đức gì đây?
Dận Tự nghe xong lời nói của Minh Huyên, mặt lộ ra ý cười. Nhưng cũng vì thế mà cậu bé buồn buồn nói: “Hoàng a mã trước đây chưa từng ôm con, bởi vì Y Lặc Giai…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây