Không ngoan ngoãn không được, ngạch nương nhà mình chẳng giúp được gì cho cậu bé.
“Đúng vậy, đúng vậy! Bát ca ca tốt nhất, tốt hơn Tứ ca ca nhiều. Tứ ca ca nhỏ nhen lắm, chẳng phải chỉ sờ chó nhỏ của huynh ấy mấy cái thôi sao, thế mà đã bày sắc mặt với ta. Hừ!” Y Lặc Giai phụ hoạ theo.
Được ngạch nương và tiểu muội muội khen, Dận Tự hơi hoảng nhưng vẫn không nhịn được nhếch khóe môi mỉm cười. Lần đầu tiên có người nói cậu bé tốt nhất.
Dận Tự vốn chỉ muốn tiếp xúc nhiều hơn với thái tử ca ca nên mới chạy đến Vĩnh Thọ cung chơi với muội muội. Bây giờ dù đột nhiên không có thái tử ca ca cậu bé cũng bằng lòng chơi với tiểu muội muội.
Trước khi vào cung ngạch nương có nói, trong cung không cần quá cẩn trọng. Cô bé chỉ cần học được một kỹ năng của hoàng quý phi thì có thể không cần sợ gì cả, đó chính là kỹ năng khen người. Lúc này Y Lặc Giai đã hiểu được rất rõ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây