Minh Huyên nhún nhún vai, chỉ vào thuyền nói: “Ta cho rằng sẽ ngắm hoa ở hoa viên, ai ngờ còn phải lên thuyền, vậy thì… Các muội cứ tự nhiên đi, ta về trước!”
Nói xong, Minh Huyên chuẩn bị rời đi.
Chiêu phi khựng lại, che miệng cười nói: “Tỷ tỷ cũng đã đến rồi, cần gì phải để ý như vậy chứ?”
“Ta thực sự không để bụng chuyện ở đâu, nhưng không muốn bị người khác chơi đùa như một con khỉ, trước đó khi truyền lời nói là ở hoa viên, bây giờ lại nói phải lên thuyền, nhìn ta dễ bị ức hiếp như vậy sao?” Minh Huyên hừ lạnh một tiếng, rồi chuẩn bị trở về.
Trong lòng Chiêu phi thầm mắng một tiếng phế vật, sau đó duỗi tay ra giữ chặt Minh Huyên nói: “Tỷ tỷ cần gì phải tức giận với đám người không có quy củ này, tỷ tỷ là quý phi nương nương cao quý, bữa tiệc ngắm hoa này đương nhiên phải làm theo ý của tỷ tỷ rồi. Bảo các nàng sắp xếp lại sân vườn một chút, đã lâu lắm rồi tỷ muội của chúng ta không có thời gian tụ tập ngồi cùng nhau, tỷ tỷ cho ta mặt mũi này chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây