“Ngươi đồ tiện…” Hoàng thái hậu cảm thấy cánh tay mình sắp bị bóp gãy, nhưng làm cách nào cũng không thể giãy ra được, vì thế mắng.
Minh Huyên cắt ngang câu nói của bà, giòn giã nói: “Thần thiếp biết nương nương cảm thấy thần thiếp người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, rất là ân cần chăm sóc. Thái hậu nương nương yên tâm, thần thiếp nhất định sẽ bảo dưỡng thật tốt, không để nương nương nhọc lòng.”
Nói xong, Minh Huyên lập tức ấn hoàng thái hậu xuống ghế một cái, móc ra một chiếc khăn từ trong tay áo, nhét vào miệng bà ấy, giữ chặt lấy Khang Hy bước xuống, sau đó quỳ xuống đất hô: “Cung tiễn hoàng thái hậu, thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!”
Minh Huyên vừa quỳ xuống, Dận Nhưng cũng quỳ xuống, các hoàng tử công chúa, phi tần hậu cung và đám thị vệ phía sau hoàng tử công chúa cũng quỳ xuống, đồng thanh hét lớn.
Khang Hy dừng lại một chút, mở miệng nói: “Cung tiễn hoàng ngạch nương lên đường!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây