Sau đó, hắn lại nói thêm: “Nếu nàng có thể làm được, sang năm tránh nóng, trẫm sẽ mang các nàng đi.”
Tránh nóng? Thứ đầu tiên xuất hiện trong đầu Minh Huyên là tàu xe mệt nhọc, đi đường nửa canh giờ còn có thể cố gắng chống đỡ, nhưng mà đường xa quá chính là muốn giày vò, nàng hoàn toàn không có hứng thú.
Nói cách khác, nếu nàng vô tình tiếp xúc với Cổn Cổn một lần nữa là có thể không đi sao? Minh Huyên cúi đầu suy nghĩ.
Cái này không khó, một giây thôi là đủ để Minh Huyên nghĩ ra một loạt các biện pháp để có thể vô tình tiếp xúc với Cổn Cổn.
“Hoàng a mã, có thật không ạ? Nhi tử sẽ để ý di mẫu, để cả Tiểu Tứ giám sát nữa.” Dận Nhưng lại đột nhiên nói: “Con còn chưa ra khỏi kinh thành bao giờ! Hoàng a mã, chúng ta sẽ đi đâu ạ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây