Minh Huyên lấy lại tinh thần, nhìn cậu bé nói: “Chuyện này là đương nhiên rồi, hôm nay Tiểu Tứ thực sự rất lợi hại, nhiều người nhìn như vậy mà con không hề luống cuống, nói không sai chút nào.”
Dận Chân nghiêng đầu, có chút xấu hổ nói: “Cũng không đến mức như vậy…”
“Sao lại không có? Hôm nay con và Dận Nhưng đều vô cùng soái khí. Hai nhóc con đẹp nhất trong đám đông chính là hai con.” Minh Huyên lời lẽ chính đáng nói.
Dận Chân không nghe nổi nữa, vội lùi hai bước, hai tai đỏ bừng đi gọi Cổn Cổn.
Cổn Cổn nhìn thấy Minh Huyên và Dận Chân thì vô cùng nhiệt tình, không vì một thời gian dài không gặp mà thấy lạ lẫm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây