Na Bố Kỳ liên tục gật đầu tán đồng, mỉa mai nói: “Đúng vậy đúng vậy! Thú vị lắm sao? Nhưng A Đồ công chúa không hề nghĩ đến chuyện lúc trước khi ta tiến cung, hoàng thượng thậm chí không hề nể mặt mũi của thái hoàng thái hậu mà thu nhận ta thì bây giờ làm sao có thể nể mặt mũi nữ nhi của thái hoàng thái hậu và để bà ta được như ý được chứ?”
Sau khi hai người cảm thán xong, Na Bố Kỳ mới có chút tiếc nuối nói: “Mấy ngày trước, một thị thiếp mang thai cuối cùng trong phủ đã hạ sinh một tiểu tử. Haiza… Một đống tiểu tử thúi, thật không thú vị chút nào!”
Bảy nhi tử, một nữ nhi?
“Lão thái thái trong nhà nói với ta rằng bà ta muốn giúp ta chăm sóc nữ nhi, nghĩ hay thật.” Na Bố Kỳ bĩu môi, châm chọc nói: “Sau đó bị ta trực tiếp phản bác ngược lại, nói rằng cả đời này ta chỉ có một nữ nhi như vậy, công công yêu cầu bà ta dừng lại, nói rằng nếu còn gây chuyện nữa thì ngay cả hai tôn tử bà ta cũng không thể nuôi nữa.”
“Bảy tôn tử còn chưa đủ, thế mà còn muốn… Đúng là nghĩ hay thật.” Minh Huyên lắc đầu, hỏi: “Bây giờ Long Khoa Đa thế nào rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây