Dận Nhưng đột nhiên nhìn thấy Tiểu Thuận Tử không ngừng nhìn ra phía sau, cậu bé đột nhiên quay đầu lại, thì nhìn thấy một đứa trẻ có chút xa lạ.
Cậu nhóc mặc một chiếc áo choàng màu vàng, bên cạnh cũng không có những người khác, Dận Nhưng nhìn dáng người của cậu nhóc, rồi lại nhìn xung quanh, chẳng phải đây là khu vực lân cận Hàm Phúc cung sao?
Nhớ đến chuyện năm trước hoàng a mã chuyển mẫu tử Thành tần đến đây, Dận Nhưng đột nhiên mở miệng nói: “Dận Hựu?”
Thấy Dận Nhưng quay đầu lại, cậu nhóc kia lập tức muốn bỏ chạy, nhưng đối phương vừa mới gọi tên cậu nhóc một tiếng, Dận Hựu đã đứng lại, ngoan ngoãn hành lễ nói: “Thái tử an!”
Dân Chân nhìn Dận Hựu- Người có vẻ cao hơn và ngoan ngoãn dịu dàng hơn Lục đệ một chút, nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ của cậu nhóc, những lời châm chọc đến bên miệng không thể thốt ra thành câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây