“Hoặc là nếu những người xúi giục hai người có ý định xấu xa hơn nữa, chỉ e lúc này chúng ta không thể nhìn thấy các vị, có lẽ hai vị còn chưa đến được cửa lớn của Vĩnh Thọ cung thì đã biến mất rồi.”
“Không thể nào!” Dận Thì đứng lên, phản bác nói: “Ai dám hành hung ở hoàng cung? Ta bảo hoàng a mã chu di cửu tộc người đó!”
“Nhưng tại sao Dận Nhưng phải tiêm chủng đậu mùa, tại sao trước đó hoàng a mã lại nổi giận? Chẳng phải là vì có người muốn hại thái tử, thậm chí còn rất có khả năng thành công sao?” Minh Huyên châm chọc nói: “Lúc chỉ mới hai tuổi, thái tử đã biết không thể tách khỏi người khác, năm nay a ca bao nhiêu tuổi rồi?”
“Nếu ngài xảy ra chuyện ở Vĩnh Thọ cung, ngạch nương của ngài còn muốn sống nữa không, Hách Xá Lý gia và Na Lạp gia trở thành kẻ thù một mất một còn, sau đó cho dù ta không bị báo thù thì cũng phải giết chết ngạch nương của ngài trước mới có thể yên tâm.” Minh Huyên uống một hơi cạn chén trà, lạnh lùng nói.
Những lời nói của Minh Huyên khiến Dận Thì và Tam công chúa run rẩy không thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây