Mặc dù lúc trước đã nghe Dận Thì nhắc đến nhưng khi nghe thấy bá vương nhắc nhở lại một lần nước, đối với Dận Nhưng- Người đang hưởng thụ việc được di mẫu bện tóc mà nói, chẳng khác nào sét đánh giữa trời quang!
Nhất là khi nghĩ đến rất nhiều kiểu tóc xinh đẹp mới vẻ mà di mẫu vẽ trên giấy, rồi lại nhìn bím tóc hơi rũ xuống của mình, có chút tiếc nuối nhưng vẫn kiên trì nói: “Di mẫu đã nói rồi, hình dạng đầu của cô rất mượt mà đáng yêu, cho dù phải cạo đầu đi nữa, cô cũng là người đẹp nhất.”
Khang Hy suýt chút nữa đã phun ngụm trà trong miệng ra ngoài, ho khan vài tiếng, nhìn thấy nhi tử đang lo lắng nhìn mình, bèn cười nói: “Di mẫu con nói không sai, Bảo Thành đúng là đứa trẻ đẹp nhất trong cung.”
Dận Nhưng gật đầu cảm tạ lời khen ngợi của Khang Hy như một điều hiển nhiên, câu nói “Nam nhân không cần thiết phải quá đẹp” trong miệng Phúc Toàn ở bên cạnh không thể thốt ra khỏi miệng.
Sau Tết Trung thu, cuộc sống của Minh Huyên khôi phục lại sự yên bình một lần nữa, mỗi ngày chỉ vuốt ve Cổn Cổn, chỉnh sửa lại những khoản mục của tửu lầu, cùng chơi đùa đùa giỡn với tiểu thái tử- Người đã tan học và chăm sóc Thập Nhất a ca mới xong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây