Sau khi nhìn hoàng a mã rời khỏi Vĩnh Thọ cung và cánh cửa cung điện đóng lại, Dận Nhưng quay đầu lại nói với Minh Huyên: “Thật đáng sợ, hoàng a mã thế mà lại muốn đưa người đến Vĩnh Thọ cung, chuyện này sao được chứ?”
“Cho nên con muốn tự mình nuôi dưỡng?” Minh Huyên xoa xoa đầu, hỏi: “Con có thể từ chối, nuỗi dưỡng một đứa trẻ thực sự không phải là chuyện dễ dàng, ta không hy vọng con nhất thời xử lý theo cảm tính.”
“Cô biết!”
Dận Nhưng ôm lấy Minh Huyên, ngoan ngoan nói: “Di mẫu nuôi nấng Bảo Thành rất vất vả, phải kể chuyện cho Bảo Thành, phải vẽ tranh cho Bảo Thành, còn phải giảng giải đạo lý với Bảo Thành, làm rất rất nhiều chuyện cho Bảo Thành, Bảo Thành đều biết cả.”
Minh Huyên không phản bác lại cách xưng hô di mẫu này, lúc trước nàng chỉ là thứ phi, không đủ khả năng để làm di mẫu của thái tử, nhưng bây giờ nàng đã là Hiền phi, thái tử gọi một tiếng di mẫu cũng không quá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây