“Vậy chờ nó chín rồi, cô muốn được nếm thử đầu tiên.” Sau khi chuyển động quanh thân cây hai vòng, sự tò mò của Dận Nhưng cũng vơi dần.
Minh Huyên gật đầu nói: “Quy tắc cũ, để thái y xem qua rồi chúng ta mới có thể ăn.”
Dận Nhưng vừa nghe vậy thì hết tò mò luôn, cậu bé nhìn chằm chằm vào trái cà chua xanh đã to bằng đầu nắm tay và cười nói: “Không ngờ phiên bang còn có mấy thứ tốt thế này.”
“Tuy rằng ta cảm thấy chúng ta còn có nhiều thứ tốt hơn, nhưng cũng không thể phủ nhận con nói cũng có chút đúng.” Minh Huyên che miệng cười nói.
Dận Nhưng thấy thế, giống như đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, cậu bé kéo Minh Huyên đi ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây