Đông Giai thị căn bản không hề có chút hảo cảm nào đối với vị đệ muội đến từ Mông Cổ này. Nhưng chuyện đã rồi, cũng chỉ có thể nhận mệnh mà thôi.
“Nghe nói đệ muội đánh Long Khoa Đa, thậm chí còn treo người lên xà nhà?” Đông Giai thị liếc mắt nhìn Minh Huyên một cái, sau đó quay mặt sang chất vấn Na Bố Kỳ.
Na Bố Kỳ gật đầu với vẻ đương nhiên, lẽ thẳng khí hung nói: “Ta không quan tâm nữ nhân hậu viện có tranh sủng hay không, đều là hầu hạ nam nhân cả, không tranh sủng thì sinh con kiểu gì? Nhưng rắp tâm hại người thì không được.”
“…” Khóe miệng của Đông Giai thị khẽ co rút, lời này nói ra khiến nàng ta không biết phải phản bác thế nào.
Minh Huyên cúi đầu uống trà của Thừa Càn cung, không rên một tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây