Minh Huyên ngước mắt lên nhìn xem, sau đó vô cùng kinh ngạc, bởi vì Na Bố Kỳ đã gầy hơn rất nhiều, cảm giác cũng cao hơn không ít, bộ ngực hơi nhô ra phía trước không còn màu đen tuyền nữa, trên mặt cũng là màu lúa mạch rắn chắc khoẻ mạnh.
Nhìn thế nào đi chăng nữa cũng cảm thấy xinh đẹp.
Dận Nhưng ngước mắt lên nhìn, vừa thấy lại là tên đáng ghét này, cậu bé trực tiếp lui về phía sau, nhét chính mình vào trong ngực di mẫu.
“Thái tử cừu con, ta lại mang đến cho ngài rất nhiều lễ vật này.” Sau khi hành lễ với thái tử và Minh Huyên xong, Na Bố Kỳ cười hì hì nói.
Dận Nhưng rụt rè gật đầu, sau khi hỏi thăm Hoà Tháp thân vương xong, cậu bé cúi đầu nắm lấy tay Minh Huyên, so sánh với bàn tay nhỏ nhắn của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây