Tam công chúa than thở: “Chẳng thể so sánh được, một cái mất máu, một cái rơi nước mắt.”
Đọc sách còn phải rơi nước mắt? Dận Nhưng cau mày nhìn Tam công chúa nghiêm túc nói: “Tam tỷ tỷ, đọc sách giúp con người ta, sáng suốt.”
“Ta biết, ta vốn chẳng hề muốn học, nhưng Trường Sinh muốn biết, hai chữ Trường Sinh viết thế nào. Ta nhìn đệ ấy thì biết mình cần phải chăm chỉ đọc sách.” Tam công chúa buồn đau nói.
Trường Sinh muốn đi học, nhưng thân thể của cậu bé không thể chịu nổi. Đến tô màu cũng không thể tô hết một con chó nhỏ đã mệt đến mức không thở ra hơi rồi.
Tam công chúa không biết mình bị sao nữa? Nhìn thấy đệ đệ như vậy thì cô bé chỉ muốn cố gắng đọc sách, sau đó về kể chuyện trong sách cho cậu bé nghe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây