Tuy rằng nàng ta không thích những nữ nhân khác trong cung, nhưng mà nghĩ đến Khôn Ninh cung đã ngừng tu sửa, nghĩ đến những nữ tử xinh đẹp không ngừng nhập cung, rốt cuộc Đông Giai thị cũng cảm nhận được sự uy hiếp, cảm thấy mình nên thay đổi một chút.
Vì vậy, nàng ta tìm một người không được sủng ái như Minh Huyên để liên minh. Thậm chí đã quyết định, nếu Minh Huyên có thể làm việc vì nàng ta, Đông Giai thị cũng không ngại tiến cử nàng với hoàng thượng.
Mặc dù Đông Giai thị rất kiêng kị dung mạo của Minh Huyên, nhưng mà nàng ta chưa bao giờ nghe nói Minh Huyên có tài văn chương gì cả. Bây giờ lại thấy nàng khô khan vô vị như vậy, nàng ta tự tin bọn họ khác biệt, giống như trân châu và mắt cá, so sánh như vậy, lại càng thể hiện được cao quý của mình.
Minh Huyên cảm thấy nụ cười của Đông Giai thị rất kỳ quái, vừa đồng tình lại vừa đắc ý, nhưng mà đối phương muốn đi dạo Vĩnh Thọ cung, nàng cũng không thể ngăn cản, chỉ có thể mang nàng ta đi dạo xung quanh.
“Bài trí trong cung này của muội muội đúng là có chút thú vui hương dã.” Đông Giai thị nhìn tuyết đọng trong viện được đắp thành những người tuyết có hình dáng khác nhau, còn có các loại vật trang trí có hình thù kỳ lạ, mỉm cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây