Cho đến tận đêm khuya, cuối cùng hơi thở của Nữu Hỗ Lộc thứ phi cũng đều đều, lông mày giãn ra… Chìm vào giấc ngủ.
“Làm phiền nương nương.”Trên đường đưa Minh Huyên về Vĩnh Thọ cung, Lương Cửu Công cúi người, khách sáo nói.
Minh Huyên trả lời: “Lương công công cũng vất vả rồi.”
“Nô tài không dám, nô tài không dám!” Lương Cửu Công vội vàng nói.
Minh Huyên chần chờ một chút mới nói với Lương Cửu Công: “Lương công công, vì sao hoàng thượng lại muốn để ta quản chuyện này? Rõ ràng một mình công công cũng có thể giải quyết mà?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây