Dận Nhưng nhìn Minh Huyên giải thích: “Cổn Cổn chưa từng, hại ai cả. Cô, sơ suất rồi.”
Nếu biết như vậy cậu bé sẽ không đi vào.
“Con muốn xem Cổn Cổn, vuốt ve Cổn Cổn cũng được. Nhưng con phải gọi thêm người bảo vệ con, ta sẽ không tức giận. Nhưng tuyệt đối không được để mình Tiểu Thuận Tử đi theo, cậu ta không có võ công, lúc gặp chuyện sẽ không bảo vệ được con.” Minh Huyên thấy cậu bé biết lỗi rồi liền nói.
Dận Nhưng nghiêng đầu nhìn khuôn mặt đầy sự quan tâm của di mẫu, trong lòng lập tức thoải mái hơn.
Bởi vì cậu bé tin rằng trong lòng di mẫu mình quan trọng hơn Cổn Cổn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây