Dận Nhưng trợn tròn mắt, cậu bé chưa từng thấy di mẫu hung dữ như vậy, cậu bé lập tức thấy rất đau lòng.
Minh Huyên thực sự bị dọa sợ, mắt nàng nhìn thẳng vào mắt cậu bé nói: “Móng vuốt của Cổn Cổn rất sắc bén, hàm răng của nó đến cả thứ cứng như cây trúc cũng cắn đứt được, nếu như không cẩn thận làm con bị thương thì phải làm sao?”
Dận Nhưng cắn môi giải thích: “Cô không chạm đến nó.”
“Quân tử bất lập vu nguy tường chi hạ, câu này có nghĩa gì? Con có hiểu không?” Minh Huyên hỏi ngược lại.
Dận Nhưng nhỏ giọng đáp: “Cô, cô biết, một khi, một khi xảy ra, chuyện nguy hiểm, phải nhanh chóng, rời khỏi đó. Gặp phải việc gì, cũng cần phán đoán xem có, xem có nguy hiểm không, không được để mình, rơi vào hiểm cảnh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây