Lần này Dận Nhưng xác định di mẫu không nghèo, sau khi để người nhận lấy, cậu bé nói với Tác Ngạch Đồ: “Nghe nói học vấn, của cữu công rất cao, sau này, Bảo Thành có thể, thỉnh giáo không?”
Tác Ngạch Đồ liếc mắt nhìn Minh Huyên một cái, rất hài lòng, không ngờ chất nữ này còn nói tốt về ông trước mặt thái tử.
Ông hòa ái nhìn thái tử, nói: “Thần từng đọc sách mấy năm, nếu thái tử có gì muốn hỏi, thần nhất định không giấu giếm nửa lời.”
“Cữu công thật tốt.” Dận Nhưng gật đầu cười nói, hoàng a mã từng nói người này rất thông minh.
“Vị cữu công này của con, sau này con có thể tin tưởng, nhưng không thể hoàn toàn tin tưởng.” Chờ đến khi Tác Ngạch Đồ rời đi, Minh Huyên nhỏ giọng dặn dò thái tử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây