Chờ Minh Huyên chỉ vào chùm nho, nó mới vui vẻ chạy đến bên cạnh đĩa nho, sau khi ăn một lát, khuôn mặt nhỏ vốn chỉ có hai màu đen trắng của nó liền có thêm màu sắc.
Minh Huyên bị dáng vẻ ngây ngô của nó chọc cho vui vẻ.
“Cô cũng muốn, ăn nho.” Dận Nhưng đứng bên ngoài hàng rào, từ xa nhìn di mẫu và Cổn Cổn chơi vui vẻ, cậu bé đã đợi một lúc lâu mà di mẫu vẫn không để ý, vì vậy, lập tức xụ mặt.
Lúc này Minh Huyên mới nhìn thấy tiểu thái tử và Lương Cửu Công đang đứng phía sau cậu bé, nàng vỗ tay, sờ sờ đầu nhỏ của Cổn Cổn, sau đó mới đi ra.
Sau khi rửa mặt rửa tay, đổi lại xiêm y một lần nữa, nàng mới ôm Dận Nhưng lên, cười hỏi: “Vì sao hôm nay lại đến sớm như vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây