Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 88: Cấm tà phù

Chương Trước Chương Tiếp

Đối với suy đoán của Chu Phàm, Lỗ Khôi vẫn có chút khó hiểu nói:

- Nhưng lúc ấy ngươi cũng cùng Trịnh Chân Mộc ở ruộng lúa, vì sao lại không chịu ảnh hưởng?

Vấn đề này khiến Chu Phàm nhíu mày, kỳ thật hắn cũng một mực suy nghĩ, có lẽ là vì hắn là võ giả, quái quyệt đó không phải là ai cũng có thể khống chế, nhưng lý do này hắn không thể nói với Lỗ Khôi, dẫu sao hắn lúc trước hắn đã nói mình là khi đối mặt với sinh tử mới đột phá, hơn nữa cách nói võ giả ở trong mắt hắn vẫn quá gượng ép.

Chu Phàm chỉ có thể nói:

- Ta cũng không rõ lắm, ngươi có cho rằng giống như ta nghĩ, trong ruộng lúa này tồn tại một con quái quyệt như vậy không?

Lỗ Khôi do dự một chút nói:

- Chúng ta chưa từng thấy con quái quyệt đó, nhưng ta cảm thấy suy đoán của ngươi rất có khả năng là thật, nếu thực sự tồn tại một con quái quyệt chiếm lấy ruộng lúa làm lãnh địa của nó như vậy, thế thì nguy rồi.

- Thóc sắp tới ngày thu gặt rồi, đây chính là ruộng lúa duy nhất trong thôn, nếu không thể tìm ra con quái quyệt đó, chuyện thu gặt rất phiền.

Nói tới đây, thanh âm của Lỗ Khôi trở nên dồn dập,

- Chúng ta phải tìm ra quái quyệt, giết chết hoặc đuổi nó đi.

Nếu không thể thuận lợi hoàn thành vụ lúa hè, năm nay Tam Khưu Thôn sẽ thiếu một nửa thu hoạch lương thực, đối với Tam Khưu Thôn mà nói là tổn thất khó có thể tưởng tượng.

Chu Phàm đương nhiên cũng hiểu điểm này, hắn hỏi:

- Ta nói nhiều như vậy, ngươi có thể đoán ra là quái quyệt gì không?

Nếu biết là quái quyệt gì, vậy đối phó cũng sẽ biến thành rất dễ dàng.

Sắc mặt Lỗ Khôi khó coi nói:

- Ta chưa từng nghe qua loại quái quyệt này, trên thực tế quái quyệt nhiều vô kể, ta có thể nhận ra một hai phần mười đã tốt lắm rồi.

Chu Phàm nhíu mày nói:

- Nếu là vậy thì nên làm gì?

Quái quyệt có thể khống chế người, bọn họ dưới tình huống không rõ, nếu dám đi vào ruộng lúa tìm kiếm, vậy cũng không khác gì là tự tìm chết, lúc trước Chu Phàm không bị khống chế, cách nói võ giả sẽ không bị khống chế của hắn chỉ là suy đoán, nói không chừng lần trước hắn không bị khống chế, chỉ là vận khí của hắn tốt mà thôi.

Lỗ Khôi nhìn ruộng lúa đó:

- Ta đi tìm hai vị lão đại nhân tới đây, ta không biết, bọn họ có lẽ sẽ biết, A Phàm, ngươi trước tiên canh giữ ở đây.

Quái quyệt trong ruộng lúa khó giải quyết như vậy, Lỗ Khôi chỉ có thể đi tìm viện thủ, sau khi hắn có được đáp ứng của Chu Phàm, rất nhanh xoay người chạy vào trong thôn.

Lỗ Khôi rời khỏi, ở ruộng lúa này chỉ còn lại Chu Phàm.

Ánh nắng chiếu vào cây cối, thỉnh thoảng sẽ có tiếng côn trùng kêu vang.

Đại bộ phận sự chú ý của Chu Phàm đều đặt trên ruộng lúa, sau khi xác nhận trong ruộng lúa này có khả năng tồn tại quái quyệt như vậy, ruộng lúa yên tĩnh luôn sẽ tạo cho người ta một loại cảm giác khiếp đảm.

Qua một hồi lâu, Lỗ Khôi trở lại cùng Mao phù sư.

- Hôm nay không phải ngày trực của Hoàng lão đại nhân, ta đã bảo người đi tìm hắn, chắc hắn rất nhanh sẽ tới đây.

Lỗ Khôi nhìn Chu Phàm, bảo trì cự ly với Chu Phàm, nói:

- Tnh huống thế nào rồi?

Chu Phàm lắc đầu nói:

- Không có biến hóa gì.

Lỗ Khôi nghiêm túc nhìn bên kia ruộng lúa nói:

- Bên Trứu Thâm Thâm đang đẩy nhanh tìm kiếm, nhưng hiện tại vẫn không có bất kỳ phát hiện gì.

Bên Trứu Thâm Thâm không phát hiện, vậy khả năng ruộng lúa tồn tại quái quyệt lại càng lớn hơn.

Mao phù sư nhíu mày nhìn về phía ruộng lúa nói:

- Quái quyệt có thể phụ thân hoặc có thể khống chế tâm thần cũng không tính là nhiều, nhưng theo ta biết cũng có hơn mười loại, loại tình huống các ngươi nói, đúng là khó có thể phỏng đoán ra đây rốt cuộc là quái quyệt gì.

- Chờ một chút đi, chờ Hoàng huynh tới, hỏi hắn thử xem, có lẽ hắn sẽ biết.

Mọi người đợi một lúc, Hoàng phù sư cũng đến, hắn nghe xong miêu tả của đám người Chu Phàm, hắn lắc đầu nói:

- Tin tức quá ít, ta cũng không nghĩ ra.

Lỗ Khôi nói:

- Hai vị lão đại nhân, vậy hiện tại chúng ta nên làm gì?

Kinh nghiệm đối phó quái quyệt của hai vị Phù Sư Hoàng, Mao tất nhiên phong phú hơn bọn Chu Phàm, hai vị Phù Sư Hoàng, Mao nhìn nhau một cái, Mao phù sư trầm ngâm một chút nói:

- Đứng ở chỗ này hơi xa, chúng ta đi đến gần xem thử, dẫu sao những cái này đều là phỏng đoán của các ngươi, ta và Hoàng huynh chưa tận mắt thấy.

Chu Phàm nói:

- Nhưng chúng ta đi tới, sẽ có cơ hội bị thứ đó khống chế.

Khi chưa biết nguy hiểm ở đâu thì còn không cảm thấy có gì, hiện tại đã có suy đoán, lại đi tới, không ai nói chắc được liệu có đột nhiên bị khống chế không.

Mao phù sư khẽ vuốt râu dài trắng điều cằm:

- Không sao, nghe các ngươi nói, bản sự khống chế người của quái quyệt này không phải quá mạnh, chỉ cần có thứ này chắc có thể tránh khỏi.

Mao phù sư từ trong phù đại của nó lấy ra bốn đạo phù lục giấy vàng, đều là phù lục rộng bằng ba ngón.

- Đây là Cấm Tà Phù thượng phẩm Hoàng cấp, có thể phòng ngừa quái quyệt phụ thân hoặc là dùng biện pháp không nhìn thấy công kích chúng ta.

Mao phù sư có chút đau lòng giải thích:

- Nếu phù lục này đột nhiên bốc cháy, có nghĩa là có thứ gì đó đang công kích chúng ta, dùng xong thì nhớ trả lại cho ta.

Chu Phàm nhìn phù lục trên tay Mao phù sư, cảm thấy có chút quen mắt, hiện tại hắn đã biết rồi, phù lục dựa theo màu sắc của quang mang phát ra khi sử dụng mà chia làm ba cấp bậc hoàng lam tử (vàng, xanh lam, tím), mỗi cấp lại chia làm ba phẩm, trong đó quang mang ảm đạm là hạ phẩm, quang mang sáng ngời là trung phẩm, quang mang chói mắt là thượng phẩm.

Giống như Tiểu Diễm Phù, Tiểu Lôi Phù lúc trước hắn có được, đều là phù lục hạ phẩm Hoàng cấp, Cấm Tà Phù này chính là phù lục thượng phẩm Hoàng cấp.

Loại phù lục này rất quý giá hiếm có, đây chính là phù lục có thể trên trình độ nhất định phòng ngừa quái quyệt không nhìn thấy công kích hoặc phụ thân, có chút tương tự với Trắc Quyệt Phù, nhưng khác biệt lại rất lớn, Trắc Quyệt Phù là chỉ có bị quái quyệt phụ thân hoặc hạ nguyền rủa mới có thể kiểm tra được, mà Cấm Tà Phù lại có thể đề phòng phụ thân quái quyệt hoặc là công kích trước.

Phù lục như vậy luyện chế rất không dễ dàng, nếu không Mao phù sư đã không nói dùng xong thì trả lại cho hắn.

Mao phù sư là nghe nói có quái quyệt có thể phụ thân, mới mang phù lục quý giá của mình theo tới, hắn phân phát phù lục g ba người Chu Phàm.

Phù lục như vậy rất hữu dụng, trong lòng Chu Phàm nghĩ, nếu có cơ hội, bất kể là như thế nào cũng phải từ trên tay hai vị Phù Sư này kiếm được mấy đạo.

Bốn người Chu Phàm dán phù lục lên trên cánh tay của mình, phù lục giấy vàng tỏa ra hoàng quang chói mắt, dán lên trên cánh tay như vậy một khi phù lục xuất hiện dị thường, bọn họ cũng có thể lập tức biết ngay.

- Ta muốn nói là Cấm Tà Phù này rất giống Trắc Quyệt Phù, chưa chắc đã hữu hiệu trăm phần trăm, cho nên các ngươi vẫn phải đề cao cảnh giác, một khi phát hiện ra có gì không đúng, phải mau nói ra.

Mao phù sư lại sắc mặt nghiêm túc dặn dò mấy người Chu Phàm.

Chu Phàm, Lỗ Khôi vâng dạ, bọn Chu Phàm cũng hiểu, không có phương pháp tránh khỏi nguy hiểm một trăm phần trăm, có thể có phương pháp này đã xem như không tồi rồi.

Chu Phàm lại nhìn Lão Huynh dưới chân, hắn có chút lo lắng Lão Huynh không có Cấm Tà Phù sẽ bị công kích, nhưng lại nghĩ tới, quái quyệt chỉ cần có chút trí tuệ, đều cũng sẽ không lựa chọn một con chó để công kích.

Bốn người lại quay về bên cạnh Mạch Khuyên.

Hai vị Phù Sư Hoàng, Mao đầu tiên là nhìn hai cỗ thi thể máu đã hơi đông lại đó, sau đó nhìn về phía ruộng lúa vàng óng ánh, sắc mặt của bọn họ rất ngưng trọng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)