Chu Phàm không dừng lại ở Tiểu Khưu Hồ, mà là bảo hai đội viên tuần tra trấn thủ, hắn thì trở về doanh địa đội tuần tra.
Vừa về đến doanh địa, hai vị Phù Sư Hoàng, Mao cùng với ba người Lỗ Khôi vốn đang ở ngay doanh địa cũng chẳng buồn để ý tới quy củ mà vây tới, Hoàng phù sư gấp giọng nói:
- Chuyện thế nào rồi?
Chu Phàm cười nói:
- Huyết Thi Quan đã bị Yến đại nhân thu thập rồi, Nhãn Chú của ta cũng được cởi bỏ.
Chu Phàm nói xong vươn mu bàn tay ra, có thể được cởi bỏ Nhãn Chú, tâm tình của hắn rất không tồi, Nhãn Chú một ngày chưa giải, đối với hắn mà nói là một loại áp lực không nhỏ, Nhãn Chú được phá rồi, cũng cảm thấy thoải mái hơn không ít.
Ba người Hoàng phù sư thấy Nhãn Chú của Chu Phàm quả nhiên đã không còn, bọn họ cũng hiểu Huyết Thi Quan chắc là cũng không còn, Mao phù sư hỏi:
- Vậy Yến đại nhân đâu?
Yến Quy Lai là thượng quan của bọn họ, nếu có thể tạo dựng quan hệ tốt với Yến Quy Lai, cũng có lợi ích rất lớn, cho nên ánh mắt của ba người đều có chút nóng bỏng.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Yến đại nhân nói hắn còn có việc gấp, đi trước rồi.
Lỗ Khôi đột nhiên chú ý thấy hồ lô màu son bên hông Chu Phàm, mắt hắn trợn trừng nói:
- Hồ lô này...
Chu Phàm vỗ vỗ hồ lô rượu, không giấu giếm nói:
- Đây là Yến đại nhân thuận tay tặng, nói tên là Bạo Bồ Tửu.
Trên mặt ba người Hoàng phù sư đều lộ ra vẻ hâm mộ, Bạo Bồ Tửu đối với bọn họ mà nói là vô dụng, nhưng đây xem như cũng là một kiện bảo bối không tồi, đặc biệt đặc thù là Yến Quy Lai đưa, điều này chứng tỏ Yến Quy Lai có thể cũng đánh giá cao Chu Phàm.
Đương nhiên cũng bởi vì là Yến Quy Lai tặng, ba người bọn họ chỉ hâm mộ mà thôi, không dám có quá nhiều tâm tư, nếu vì một hồ lô Bạo Bồ Tửu mà đắc tội với Yến Quy Lai thì đúng là không khôn ngoan.
Chu Phàm cũng hiểu đạo lý này, cho nên hắn không có ý giấu giếm.
Có điều trong lòng ba người Hoàng phù sư vẫn có chút buồn bực, bọn họ nhưng đều đã biết Chu Phàm vì giết chết Chú Quỷ thứ hai mà chưa có cơ sở vững chắc đã bước vào Lực Khí Cao Đoạn, theo lý mà nói, thành tựu võ giả của Chu Phàm đã đi đến cùng, cho dù là Bạo Phát Đoạn sợ rằng cũng sẽ vì cơ sở không vững chắc mà khó có thể bước vào.
Người như vậy không ngờ có thể có được sự ưu ái của đường đường là An Đông Sứ đại nhân?
Hay là Yến Quy Lai chỉ thuận tay đưa tặng, không có quá nhiều ý tứ?
Trong lòng cân nhắc việc này, Hoàng phù sư, Mao phù sư dặn dò Lỗ Khôi và Chu Phàm vài câu rồi tự rời đi.
Lập tức chỉ còn lại Lỗ Khôi và Chu Phàm, Lỗ Khôi cười nói:
- Phàm, vận khí của ngươi thật sự rất tốt, không ngờ có thể được Yến đại nhân tặng một hồ lô Bạo Bồ Tửu, Bạo Bồ Tửu này ít nhất cũng đáng giá mười huyền tệ.
- Mười huyền tệ à?
Chu Phàm nhìn Bạo Bồ Tửu bên hông, lúc trước hắn bán mạng cho đội tuần tra, cũng chỉ được ba huyền tệ, hắn lập tức có chút động lòng, hay là bán nó để trợ cấp cho gia đình?
Lỗ Khôi dường như nhìn ra suy nghĩ của Chu Phàm, vội vàng nói:
- A Phàm, Bạo Bồ Tửu này đối với ngươi có trọng dụng, ngàn vạn lần đừng có bán.
Chu Phàm chỉ nghĩ một chút mà thôi, hắn lắc đầu nói:
- Ta sẽ không bán.
Nếu hắn tiến vào Bạo Phát Đoạn, Bạo Bồ Tửu vô dụng, hắn đương nhiên sẽ bán đi, hiện tại đúng như Lỗ Khôi nói, Bạo Bồ Tửu đối với hắn hiện tại vẫn rất hữu dụng, vào thời khắc mấu chốt, có thể khiến hắn thực lực của hắn bùng nổ thêm một bước, uy lực tương đương với bảy thành Bạo Phát Sơ Đoạn, với thực lực hiện tại của hắn, cộng thêm Bạo Bồ Tửu, cho dù là gặp phải võ giả Bạo Phát Trung Đoạn, cũng có thể đánh một trận.
Lỗ Khôi không bởi vì thái độ tự hủy tiền đồ của Chu Phàm mà có bất kỳ biến hóa gì, dẫu sao cho dù là Lực Khí Cao Đoạn cơ bản không vững chắc, vậy ở trong đội tuần tra của Tam Khưu Thôn cũng là nhân vật hết sức quan trọng rồi.
Lỗ Khôi nghĩ đến đây, hắn lại kiến nghị nói:
- A Phàm, Yến đại nhân thực lực cao cường, ngươi có thể có chút quan hệ với hắn, vậy tận lực phải duy trì loại quan hệ này với hắn, bất kể là đối với ngươi sau này hay là đối với Tam Khưu Thôn đều có lợi ích khó có thể tưởng tượng, ở Thiên Lương Lý có không biết bao nhiêu võ giả muốn nịnh bợ Yến đại nhân còn không được.
Chu Phàm bất đắc dĩ nói:
- Ta cùng với vị Yến đại nhân đó cũng không có quan hệ gì, hắn có thể là thu thập xong Huyết Thi Quan, tâm tình không tồi mới tặng một hồ lô cho ta, đúng rồi, ta vẫn chưa biết vị Yến Quy Lai Yến đại nhân đó ở Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti là nhân vật địa vị gì?
Lỗ Khôi nhếch miệng cười giải thích:
- Nghi Loan Ti là cơ cấu chuyên môn phụ trách xử lý quái quyệt của Đại Ngụy triều chúng ta, trong rất nhiều cơ cấu của Đại Ngụy triều cũng vẫn đứng hàng đầu, ở các nơi đều thiết lập phân chi, Nghi Loan Ti cấp lý có bốn An Sứ, phân biệt là An Đông Sứ, An Nam Sứ, An Bắc Sứ, An Tây Sứ.
- Bốn An Sứ là bốn vị đại nhân có thực lực cao nhất cũng có quyền lực lớn nhất của Nghi Loan Ti cấp lý, bình thường Nghi Loan Ti của Thiên Lương Lý có chuyện gì, đều do bọn họ thương lượng giải quyết, bất kể là Lý Chính hay là Lý Úy của Thiên Lương Lý đều phải nghe bọn họ chỉ huy.
- Dưới bốn An Sứ thì là các nhân viên chấp hành như Lực Sĩ, Phù Sư, quyền lực của bốn An Sứ đại nhân không chênh lệch lớn, nhưng theo lệ thường của Đại Ngụy triều, trước nay đều lấy đông làm đầu, cho nên An Đông Sứ lờ mờ là cao hơn ba vị đại nhân nam tây bắc một bậc.
Chu Phàm nghe vậy kinh ngạc không thôi, nếu dựa theo như Lỗ Khôi nói, vị Yến Quy Lai đó chính là An Đông Sứ của Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti, người có quyền lực lớn nhất trong Thiên Lương Lý.
Hắn mới lờ mờ hiểu được, vì sao Lỗ Khôi và hai vị Phù Sư Hoàng, Mao lại nóng lòng nịnh bợ Yến Quy Lai như vậy.
Hai người đàm tiếu một lúc, buổi chiều Chu Phàm tiếp tục tới Tiểu Khưu Hồ tuần tra.
Tan trực thì về nhà ăn cơm.
Sau khi ăn xong, Chu Phàm cầm lấy trực đao phù đại, nói:
- Cha mẹ, ta đi luyện công.
Quế Phượng nhìn phù đại và trực đao của Chu Phàm, nàng có chút kinh ngạc nói:
- A Phàm, ngươi luyện công mang theo những thứ này làm gì?
- Ta lát nữa luyện phối hợp đao và phù lục một chút.
Chu Phàm bình tĩnh giải thích.
Sau khi Chu Phàm đi ra, Quế Phượng nhìn ngoài phòng đen xì, lo lắng nói:
- Phàm nhi không sao chứ? Trước kia hắn luyện công cũng không mang theo nhiều thứ như vậy?
Chu Nhất Mộc cầu ấm thuốc lào hút một hơi:
- Phàm nhi đã ổn trọng hơn trước kia rất nhiều, cứ kệ hắn đi.
Chu Phàm vòng tới sau nhà rồi rời đi, hắn không cầm đèn lồng, chỉ dựa vào đèn đuốc ảm đạm từ trong nhà chiếu ra và ký ức của mình, yên lặng đi trong đêm đen.
Hắn đi tới gần y quán.
Hắn Trốn trong chỗ tối sắc mặt âm lãnh nhìn y quán phát ra ánh đèn mông lung đó.
Năm ngón tay phải đang nắm chặt chuôi đao lại buông ra, cuối cùng hắn vẫn xoay người rời đi, bởi vì hiện tại vẫn chưa phải lúc.
Sau khi về tiểu viện sau nhà, Chu Phàm lại bắt đầu một ngày tu luyện, cho đến khi hoàn thành tu luyện Phốc Thực Tứ Thức thì về nhà, cha mẹ vẫn chưa ngủ, chắc là lo lắng cho hắn.
Chu Phàm trở lại, bọn họ đi nghỉ ngơi, Chu Phàm rửa mặt một chút là lên giường ngủ, rất nhanh hắn lại xuất hiện trên chiếc thuyền đó.
Vụ tối nay không ở đây, Chu Phàm hiện tại cũng không có việc gì muốn tìm hắn, chỉ cầm lấy trọng đao ở trên giáp bản bắt đầu tu luyện đao pháp.
Chờ đến giờ, lại bị kéo ra khỏi Khôi Hà Không Gian, mỗi lần từ trong Khôi Hà Không Gian đi ra đều chứng tỏ là một ngày mới đã tới.
Sáng sớm bận rộn một lúc, ra ngoài cùng Sầu Hầu nói nói cười cười đi đến doanh địa rồi tách ra tuần tra.