Hai tay hai chân Chu Phàm chạm đất, giống như lão hổ, đang không ngừng cất bước, hơi có chút sai lầm, hắn rất dễ dùng sức đạp nứt mặt đất.
Đây đều là cách làm sai lầm của Ngạ Hổ Mại Bộ, cất bước trước khi hổ đói vồ mồi là cất bước đối mặt với con mồi, yêu cầu là hổ đi không tiếng động, tới gần con mồi.
May mà Chu Phàm trước đó đã luyện qua các chiêu thức của Phốc Thực Tứ Thức, hắn chỉ làm sai hai lần, đã thành công sử ra Ngạ Hổ Mại Bộ, sau đó thân thể hắn hơi cong lại, huyết nhục toàn thân đang co rút lại, cả người giống như co thành một đống.
Thịt xương co tới cực hạn, cả người giống như lò xo bắn ra, ở không trung phát ra một tiếng rầm, đây là thức thứ hai Ngạ Hổ Đạn Thân, yêu cầu phải hổ vồ nhanh tới tuyệt luân, một vồ này đại biểu cho cơ nhục được phóng thích cực hạn.
Chu Phàm sử ra Ngạ Hổ Đạn Thân, nhưng vẫn không đủ hoàn mỹ, hắn lại bắt đầu luyện tập từ Ngạ Hổ Mại Bộ, cho đến mấy lần, Ngạ Hổ Mại Bộ và Ngạ Hổ Đạn Thân nối tiếp nhau mới tính là không có bất kỳ tỳ vết gì.
Sau đó chính là thức thứ ba Ngạ Hổ Phốc Trảo, vồ trảo không chỉ là tứ chi vồ mồi, mà là điều động khí lực toàn thân tụ tập vào lực vồ, điều tiết đối với cơ nhục là cực kỳ hà khắc.
Chu Phàm để nối tiếp thức thứ ba Ngạ Hổ Phốc Trảo, phải lập lại tới ba mươi lần mới tính là nắm giữ thuần thục.
Không biết có phải vì nguyên do của Cửu Chuyển Luyện Lực Đan không, luyện xong ba thức mà Chu Phàm lại không hề cảm thấy mỏi mệt, hắn từ Ngạ Hổ Phốc Trảo chuyển tới thức cuối cùng Ngạ Hổ Thôn Thực.
Ngạ Hổ Thôn Thực là động tác ăn cơm của hổ đói, trong Hổ Hình Thập Nhị Thức, thức này là khó tu luyện nhất, bởi vì thức này không chỉ có yêu cầu cực cao đối với động tác, còn yêu cầu động tác cắn nuốt phải làm thật tự nhiên.
Bản viết tay của Hổ Hình Thập Nhị Thức từng ghi chú rõ, hổ đói ăn cơm là thiên tính của hổ, ở trong mắt hổ, đây là chuyện hết sức bình thường.
Rất khó tưởng tượng, rõ ràng là một thức động tác luyện lực, lại yêu cầu luyện ra một loại ý cảnh, nhưng chính là kỳ quái như vậy, nếu không thể làm được tự nhiên, thức này không thể mang tới bất kỳ hiệu quả gì.
Yêu cầu của Hổ Hình Thập Nhị Thức là mỗi bốn thức đều phải liền mạch lưu loát, Ngạ Hổ Thôn Thực là một thức cuối cùng, cũng là một thức là khó khăn nhất.
Cho dù Chu Phàm đã sớm tu luyện trước, nhưng hắn vẫn bị kẹt ở đây, độ khó tách ra luyện tập và liền thành một mạch thật sự khác nhau.
Tưởng tượng bản thân thành một con hổ đang cực đói, động tác cắn nuốt tự nhiên, Chu Phàm liên tục luyện tập, động tác thất bại ở một thức Ngạ Hổ Thôn Thực này tới hơn trăm lần, cuối cùng mới hoàn thành một lần Phốc Thực Tứ Thức.
Nhưng Chu Phàm cần một lần hoàn thành ở bốn thức, cơ nhục toàn thân hắn đột nhiên gồ lên, tiếng răng rắc vang không ngừng, ở trên tay trên đùi mỗi một khối cơ nhục lồi lên đều cực kỳ khoẻ mạnh, giống như là đá cứng rắn nhất vậy, đồng thời tạo cho người ta một loại mỹ cảm lực lượng cường đại.
Lão Huynh đứng lên, mắt nó mang theo nghi hoặc nhìn biến hóa của Chu Phàm, Chu Phàm hiện tại ở trong mắt nó giống như một con mãnh thú.
Chu Phàm không để ý tới ánh mắt của Lão Huynh, hắn thậm chí không rảnh quan sát cơ nhục lồi lên trên người mình, nguyên lực khổng lồ giống như che trời phủ đất ùa vào trong cơ thể hắn, đau đến khiến hắn kêu rên.
Lão Huynh đi vòng quanh Chu Phàm thấp giọng sủa khẽ, nó không biết vì sao Chu Phàm lại đau tới rên rỉ.
Nguyên lực cường hành rót vào lại không để ý đến Chu Phàm đang kêu đau, vẫn không ngừng rót vào, cho đến khi thân thể của Chu Phàm không thể hấp thu được nữa mới ngừng lại.
Cơ nhục Lồi lên lại co về, khôi phục nguyên hình.
Toàn thân Chu Phàm đều là mồ hôi, quần áo hắn đã ướt sũng, ngồi bệt xuống đất không ngừng thở dốc, hắn không ngờ bước vào Lực Khí Cao Đoạn lại thống khổ như vậy, Lực Khí Trung Đoạn lúc trước không phải thế này.
Chu Phàm nghỉ ngơi một lúc, mới đứng lên, hắn trở lại trong phòng, cởi áo lót, tắm nước lạnh, lập tức lập tức tinh thần tốt hơn rất nhiều, cho dù là khi tắm, trực đao vẫn ở trước mắt hắn.
Chú Quỷ vào ban đêm mới tới chỉ là một loại suy đoán của Chu Phàm, trên thực tế không ai biết Chú Quỷ sẽ đến lúc nào, hắn chỉ có thể tùy thời đều đề phòng.
Chu Phàm thay quần áo mới, lần hắn mới có thời gian cảm nhận được khí lực vừa tăng trưởng của mình, khí lực trong cơ thể giống như vạn ngựa chạy chồm, ngay cả hắn hiện tại cũng có chút khó có thể đoán định.
Hắn ra khỏi cửa, đầu tiên là nâng cối xay đá ở góc nhà, cối xay đá chỉ có hơn hai trăm cân bị hắn cầm lên bằng một tay, chỉ có thể dùng nhẹ như vô vật để hình dung, đúng là quá nhẹ, đã không thể nó để cân đong khí lực của hắn.
Vẻ mặt Chu Phàm kinh ngạc buông cối xay đá, hắn vốn cho rằng bước vào Lực Khí Cao Đoạn, khí lực tối đa sẽ tăng gấp đôi, cũng chính là khoảng vạn cân, hiện tại xem ra lại chưa chắc.
Đi một đoạn đường, Chu Phàm rất nhanh liền tìm được một gốc cây bạch lạp cao một trượng.
Chu Phàm đứng trung bình tấn ôm cây này bắt đầu dùng sức nhổ lên, lúc trước khi hắn ở Lực Khí Trung Đoạn, từng thử nhổ cây này rồi, nhưng cây lại không hề động đậy.
Sở dĩ cây rất khó nhổ lên, là vì cây cối không chỉ có trọng lượng của cây, mà mấu chốt là cây cắm rễ trong bùn đất, rễ cây phát đạt, bọc bùn đất thành một quả cầu đất to lớn, lại thêm nhân tố như ma sát, cây bạch lạp này cho dù là Chu Phàm có khí lực năm ngàn cân cũng khó mà nhổ lên được.
Nhưng lần này khi Chu Phàm dùng sức, cây này lại rung rung, rễ cây dưới đất mang theo cả bùn đất không ngừng nhô lên.
Chu Phàm phát ra một tiếng hét, cây cao một trượng bị rút ra, lá cây lả tả rơi xuống đất.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra nụ cười, hắn hây một tiếng thoải mái ôm thân cây quét một vòng,
Lá cây phát ra tiếng vù vù, lúc này Chu Phàm tựa như một mãnh tướng cầm đại thương hoành tảo thiên quân.
Chu Phàm nhìn nhìn rễ cây dài nhỏ dưới thân cây, vẫn còn có rất nhiều rễ gãy trong vũng bùn.
Hắn nhìn xung quanh thấy không có ai phát hiện, lại phát ra tiếng cười khà khà, cắm lại cây vào trong đất, sau đó lấp đất lên, cũng không quan tâm sự sống chết của cây này, lập tức rời đi.
Trải qua kiểm tra, Chu Phàm cuối cùng cũng có ước lượng về khí lực của mình, khí lực hiện tại của hắn ít nhất cũng đã đạt tới một vạn năm ngàn cân!
Nói cách khác khí lực của hắn sau đó bước vào Lực Khí Cao Đoạn đã gia tăng đến gấp ba!
Chu Phàm có chút khó hiểu, lẽ ra khí lực của hắn tối đa là tăng gấp đôi mới đúng, vì sao lại gia tăng đến gấp ba?
Chu Phàm không nghĩ ra, cái này hoặc là có liên quan tới thiên phú của hắn, hoặc là có liên quan tới Tôi Luyện Thứ, Cửu Chuyển Luyện Lực Đan hắn từng phục dụng.
Lại có lẽ là những nhân tố này đều ảnh hưởng tới hắn vừa bước vào Lực Khí Cao Đoạn, khí lực mới tăng mạnh đến trình độ khủng bố như vậy.
Nếu người áo đen dám đến nữa, Chu Phàm vô cùng nắm chắc có thể một đao chém chết hắn, dẫu sao đêm qua hắn phục dụng Đại Lực Đan, khí lực mới đạt tới gần một vạn cân, nhưng khí lực hiện tại đã là một vạn năm ngàn cân.
Người áo đen sử dụng thủ đoạn Bạo Phát Đoạn, khí lực bùng nổ cũng không phải là đối thủ của Chu Phàm một vạn cân, một đao một vạn năm ngàn cân có thể chém thằng chó đó thành hai đoạn!
Chu Phàm cười lạnh một tiếng, hắn có chút chờ mong người áo đen lại tới, có điều hắn vẫn phải cẩn thận đề phòng người áo đen dùng thủ đoạn Bạo Phát Đoạn để chạy trốn, dẫu sao khí lực của hắn tăng trưởng đến loại trình độ này, nhưng trên tốc độ vẫn không bằng người áo đen sau khi bùng nổ.
Tối hôm qua chính là bị hắn bùng nổ đào tẩu, Chu Phàm cảm thấy mình cần phải mưu đồ một chút, không thể để đối phương chạy thoát nữa.