Sắc mặt Chu Phàm trốn trong góc hơi trầm xuống nhìn Trương Hạc xoay người trở về trong phòng.
Không phải Trương Hạc, không phải bất kỳ võ giả đã biết nào trong thôn, vậy người áo đen cụt tay tối hôm qua rốt cuộc là ai?
Chẳng lẽ trong thôn đúng là ẩn tàng võ giả nào đó à?
Chu Phàm sầm mặt xoay người rời khỏi, cho đến khi về tới nhà mình, vẫn nghĩ không thông.
Vốn hắn cho rằng mình nắm chắc mười phần có thể lôi được người áo đen ra, kết quả lại nằm ngoài dự liệu của hắn.
Lỗ Khôi. . . Ô Thiên Bát. . . Trứu Thâm Thâm. . . Hoàng phù sư. . . Mao phù sư. . . La Liệt Điền. . . Trương Hạc, tay của bọn họ đều vẫn còn, điều này đúng là quá kỳ quái.
Chu Phàm nhíu mày suy tư, rất nhanh hắn cảm thấy mình vẫn không thể dùng thói quen của đời trước để suy nghĩ vấn đề, thế giới này hoàn toàn khác với thế giới kiếp trước của hắn, nếu không hắn rất dễ sẽ bị tư duy theo quán tính lừa gạt.
Hắn nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có hai khả năng, thứ nhất chính là trong thôn quả thật ẩn tàng võ giả, vậy võ giả đó chính là người áo đen, nhưng người trong thôn nhiều như vậy, hắn muốn tìm ra người áo đen bị hắn chém đứt cánh tay, trên thời gian là không cho phép.
Thứ hai có thể là người áo đen vẫn ở trong bảy người mà hắn hoài nghi, vì sao không cụt tay? Không phải không cụt tay, mà là người áo đen có thể có phương pháp nào đó khiến chi đứt mọc lại, từ đó mà qua được mắt hắn.
Thế giới này kỳ quái như vậy, có thể chi đứt mọc lại cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
Thậm chí Chu Phàm nghiêng về khả năng thứ hai mới là chân tướng, có điều bất kể là như thế nào... Việc này đều không thoát được liên quan tới Trương Hạc.
Ánh mắt Chu Phàm biến thành lãnh liệt, một lần hai lần bị ám sát, hắn không phải loại người ngồi yên chờ chết.
Sau khi suy nghĩ chu toàn, Chu Phàm đi tới sau nhà, hắn lấy ra bình sứ trắng, trong bình sứ đựng Cửu Chuyển Luyện Lực Đan.
Chu Phàm biết bất kể là đối phó với người áo đen có Bạo Phát Đoạn hay là Chú Quỷ, hắn đều phải mau chóng đề thăng thực lực của mình, nếu không chờ bọn họ lần sau lại tới, mình không tuyệt đối nắm chắc có thể thắng được.
Chu Phàm lấy ra một Cửu Chuyển Luyện Lực Đan, nuốt xuống, bắt đầu thi triển Ly Huyệt Tứ Thức.
Có Lão Huynh ở bên cạnh, cho dù hắn tập trung chú ý tu luyện, cũng không cần quá lo lắng, trải qua mấy lần nguy cơ, Chu Phàm biết Lão Huynh đáng tin cậy cỡ nào.
Dược lực của Cửu Chuyển Luyện Lực Đan tan ra, Chu Phàm chỉ cảm thấy trong cơ thể có một lượng lớn nguyên lực đang chạy chồm.
Cửu Chuyển Luyện Lực Đan này rất khác với của Tôi Luyện Thứ, Tôi Luyện Thứ là giúp Chu Phàm đẩy nhanh hấp thu thiên địa nguyên lực, mà trong Cửu Chuyển Luyện Lực Đan lại ẩn chứa một lượng lớn nguyên khí.
Chu Phàm ngay cả thiên địa nguyên khí cũng không cần hấp thu, hắn chỉ cần không ngừng thi triển Ly Huyệt Tứ Thức để hấp thu dược lực thuần túy này.
Dược lực này rất đặc thù, nguyên lực bình thường vào cơ thể, cần thời gian để tiêu hóa hấp thu, nhưng dược lực này lại không cần, chỉ cần Chu Phàm sử ra một thức, dược lực trong cơ thể sẽ nhanh chóng tan ra một bộ phận hóa vào trong huyết nhục.
Khí lực đang không ngừng tăng trưởng, cho đến khi dược lực của Cửu Chuyển Luyện Lực Đan được hấp thu hoàn toàn mới ngừng lại.
Chu Phàm cảm nhận được khí lực tăng trưởng trong cơ thể, chỉ là một viên Cửu Chuyển Luyện Lực Đan này đã khiến cho khí lực của hắn tăng trưởng gần hai trăm cân.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, đừng nhìn lúc trước khí lực của hắn đã hơn ba ngàn cân, nhìn thì rất nhiều, nhưng đó chỉ là mới bước vào Lực Khí Trung Đoạn dẫn tới, nếu để hắn chậm rãi tu luyện ở Lực Khí Trung Đoạn, muốn tu đến hai trăm cân khí lực, không có mười ngày nửa tháng căn bản không thể làm được.
Hiệu quả của Cửu Chuyển Luyện Lực Đan này tốt tới thần kỳ, Chu Phàm không do dự, lại nuốt viên Cửu Chuyển Luyện Lực Đan thứ hai, tiếp tục tu luyện.
Vụ đã từng nói Cửu Chuyển Luyện Lực Đan có thể ăn mười viên, cho dù vượt qua tối đa thì không có hiệu quả, đối với thân thể cũng không có bất kỳ tác dụng phụ gì.
Chu Phàm tâm vô bàng vụ luyện hóa dược lực của Cửu Chuyển Luyện Lực Đan, từng viên đan dược được nuốt vào, khí lực của hắn không ngừng tăng trưởng kiểu bùng nổ.
Không bị bất kỳ ai quấy rầy, cho đến buổi chiều, Chu Phàm đã triệt để luyện hóa mười viên Cửu Chuyển Luyện Lực Đan, mà khí lực của hắn đã tăng trưởng tới năm ngàn cân!
Lực Khí Trung Đoạn đạt tới năm ngàn cân, đúng là khiến Chu Phàm có chút không dám tưởng tượng.
Nhưng Chu Phàm rất nhanh liền hiểu được, đây hoàn toàn phải quy công cho Cửu Chuyển Luyện Lực Đan, nếu bản thân hắn dựa vào Ly Huyệt Tứ Thức khắc khổ tu luyện, chắc cuối cùng cũng chính là dừng lại ở khí lực bốn ngàn cân.
Cửu Chuyển Luyện Lực Đan khiến cực hạn khí lực của hắn không ngừng đột phá, mỗi một viên Cửu Chuyển Luyện Lực Đan đều khiến cho cực hạn khí lực của hắn đột phá một trăm cân, cho nên khí lực hiện tại của hắn mới có thể tăng trưởng đến năm ngàn cân!
Chu Phàm không rõ Lực Khí Trung Đoạn của người khác có thể đạt tới bao nhiêu cân, nhưng hắn dám khẳng định, năm ngàn cân sợ rằng rất nhiều Lực Khí Cao Đoạn cũng không cao được như vậy.
Chu Phàm càng nghĩ càng cảm thấy ngạc nhiên, nếu Vụ không nói sai, lần này thuyền đi tới, khiến cho hắn câu được mười viên Cửu Chuyển Luyện Lực Đan, đúng là mang đến cho hắn lợi ích rất lớn.
Nếu thuyền vẫn ở lại vị trí trước đó, cho dù mồi câu tăng gấp mấy lần, cũng không thể câu được mười viên Cửu Chuyển Luyện Lực Đan.
Chu Phàm không nghĩ nữa, hắn rút đao ra vung mấy cái, lại đút đao vào vỏ, hiện tại vẫn không phải lúc luyện đao.
Chu Phàm lại bắt đầu nghiêm túc tu luyện Ly Huyệt Tứ Thức, Ly Huyệt Tứ Thức sớm đã thuần thục tới không thể thuần thục hơn được hắn nhất nhất sử ra, Ác Hổ Ly Huyệt, Ác Hổ Hạ Sơn, Ác Hổ Đả Cổn cho đến Ác Hổ Tiếu Lâm.
Chu Phàm rút cổ nhe răng, phát ra tiếng bật hơi, cơ nhục toàn thân run rẩy, nhưng không có một chút nguyên lực nào được nạp vào trong cơ thể.
Chu Phàm lắc đầu, Ly Huyệt Tứ Thức đã không mang tới bất kỳ tác dụng gì đối với hắn nữa, Lực Khí Trung Đoạn của hắn đạt tới cực hạn rồi.
Đã chứng thực việc này, Chu Phàm không do dự nữa, bắt đầu thử bước vào Lực Khí Cao Đoạn.
Vừa đạt tới cực hạn của Lực Khí Trung Đoạn, vốn hắn không nên cấp như vậy, nhưng hắn lại không thể không gấp.
Trước tiên không nói tới Chú Quỷ Thực lực chưa rõ, chỉ là người áo đen đã không phải là hắn hiện tại có thể đối phó, người áo đen chính là võ giả Bạo Phát Đoạn, một khi thi triển bản sự Bạo Phát Đoạn, vậy khí lực bộc phát ra là hơn xa Chu Phàm.
Chu Phàm tối hôm qua có thể thắng được là dựa vào Đại Lực Đan khiến khí lực của mình tăng mạnh, dùng khí lực vạn cân nghiền ép người áo đen, nhưng hắn hiện tại đã không còn Đại Lực Đan.
Chỉ là khí lực năm ngàn cân mà đối mặt với người áo đen, vậy chỉ có một con đường chết, hắn phải trở thành Lực Khí Cao Đoạn, một khi bước vào Lực Khí Cao Đoạn, khí lực có thể lại tăng mạnh, đó đến lúc đó cho dù người áo đen là Bạo Phát Đoạn hắn cũng không phải sợ hãi.
Bốn thức cuối cùng của Hổ Hình Thập Nhị Thức được gọi là Phốc Thực Tứ Thức.
Lão hổ thế nào là đáng sợ nhất? Đáp án là lão hổ khi đói bụng đáng sợ nhất, bốn thức cuối cùng này chính là dùng hổ đói để đặt tên, phân biệt là Ngạ Hổ Mại Bộ (hổ đói cất bước), Ngạ Hổ Đạn Thân (hổ đói tung người), Ngạ Hổ Phốc Trảo (hổ đói vồ trảo), Ngạ Hổ Thôn Thực (hổ đói cắn nuốt).
Sau khi Chu Phàm bước vào Lực Khí Trung Đoạn, bắt đầu tách ra luyện tập Phốc Thực Tứ Thức, đối với Phốc Thực Tứ Thức cũng không tính là xa lạ gì, hắn trước tiên là luyện thức thứ nhất Ngạ Hổ Mại Bộ.
Ngạ Hổ Mại Bộ là chỉ hổ đói cất bước khi đối mặt với đồ ăn, một cú cất bước này giống như chim ưng vồ thỏ, cơ nhục toàn thân đều theo cất bước mà đang súc thế.
Cơ nhục cơ thể người có sáu trăm ba mươi chín khối, yêu cầu của Ngạ Hổ Mại Bộ chính là mỗi lần cất bước đều điều động cơ nhục, muốn làm được là khó hơn bất kỳ chiêu thức nào của Tô Tỉnh Tứ Thức, Ly Huyệt Tứ Thức trước đó.