Trên mặt Vụ lộ ra vẻ khinh thường:
- Nhãn Chú nho nhỏ, sao có thể làm khó được ta?
Đối với câu trả lời của Vụ, Chu Phàm không có bất ngờ quá lớn, hắn chỉ lạnh lùng nói:
- Nói thử giá giải trừ Nhãn Chú đi.
Chu Phàm cũng coi như có chút hiểu biết về Vụ, hắn biết Vụ sẽ không miễn phí giải trừ Nhãn Chú cho hắn.
Trên mặt Vụ nở nụ cười, hắn giơ hai ngón tay lên nói:
- Số này?
- Hai tháng? Quá đắt, ngươi đã nói là Nhãn Chú nho nhỏ, lại không biết xấu hổ mà đòi hai tháng thọ mệnh, tối đa cho ngươi nửa tháng. . .
Chu Phàm lập tức bắt đầu kêu khổ.
Nếp nhăn trên mặt Vụ run lên, hắn mở miệng cắt ngang Chu Phàm:
- Ta nói không phải hai tháng, mà là hai năm.
Chu Phàm nghiêm mặt nói:
- Hai năm á, sao ngươi không đi cướp đi?
Vụ tự tin nói:
- Tuy là Nhãn Chú nho nhỏ, nhưng cũng không phải ngươi có thể giải quyết, thứ này có thể lấy mạng ngươi, ngươi cho rằng ngươi thoải mái thu thập được Chú Quỷ thì không sao à? Chú Quỷ lần đầu chỉ là bước thử mà thôi, Chú Quỷ lần thứ hai mới là mấu chốt, chín thành người trúng Nhãn Chú đều chết ở lần thứ hai.
- Mạng đã sắp không còn, còn giữ hai năm thọ mệnh này làm gì? Chỉ cần ngươi cho ta hai năm thọ mệnh, ít nhất còn có thể sống lâu thêm một chút, ta nói hai năm chính là hai năm, cái này cũng không thể cò kè mặc cả.
Sắc mặt Chu Phàm hơi trầm xuống nói:
- Hai năm không được, cho dù ngươi nói rách miệng, tối đa cũng chỉ cho ngươi hai tháng hai tháng, bằng không tự ta đi cược một chút, chỉ cần ta có thể sống qua lần thứ hai, sẽ có người tới giết chết Huyết Thi Quan, đến lúc đó Nhãn Chú không giải mà giải, đừng nói hai tháng, cho dù là một tiếng thọ mệnh ngươi cũng không có được.
Vụ chậm rãi nói:
- Nói hai năm chính là hai năm, ngươi nguyện ý cược thì cược đi.
Chu Phàm thấy Vụ nói kiên định như vậy, cũng có chút thúc thủ vô sách, giải trừ Nhãn Chú này không giống đao pháp, có thể giao dịch từng bộ phận.
Chu Phàm trầm ngâm một chút nói:
- Thọ mệnh của ta chắc cũng chỉ còn hơn ba năm một chút.
Tính toán số tuổi thọ không phải dùng ngày búi tóc để bắt đầu tính toán, mà là dùng sinh nhật để tính, trước ngày búi tóc, sinh nhật của Chu Phàm sớm đã qua mấy tháng, lại thêm giao dịch cho Vụ mấy tháng. . .
Vụ rất an ủi nói:
- Cho dù bớt đi hai năm, vậy cũng còn lại hơn một năm.
Chu Phàm cười lạnh nói:
- Nếu ta dùng hai năm thọ mệnh này để giải trừ Nhãn Chú, lại thêm thọ mệnh hứa cho đao pháp lúc trước, một khi cảnh giới của ta không ngừng đột phá, bị ngươi trừ đi như vậy, thọ mệnh cũng chẳng còn lại mấy, ngươi cho rằng ta còn có thể đổi à?
Vụ trầm mặc một lúc rồi gật đầu nói:
- Tình hình thực tế quả thật đúng như ngươi nghĩ, nhưng đây là vấn đề của ngươi, đổi hay không đổi là ở ngươi.
Chu Phàm thấy Vụ không chịu nhượng bộ, hắn cũng không nói thêm nữa, mà là lại nói:
- Ta muốn câu cá.
Thọ mệnh cần để giải trừ Nhãn Chú quá đắt, Chu Phàm không thanh toán nổi, vậy chỉ có thể dựa vào câu cá để đạt được thứ tốt gì đó, đi cược với Nhãn Chú lần thứ hai.
Vụ không nói gì, mà là búng ngón tay, sương mù phun trào, lượn lờ trên bàn gỗ, xuất hiện bảy cần câu và đồng hồ cát, trong không trung còn phiêu đãng quả cầu lưu ly.
Chu Phàm nhìn quả cầu lưu ly trong suốt, trong quả cầu có ba sâu nhỏ màu xám, đây là ba Hắc Du Quái Quyệt hắn giết hôm nay.
Chu Phàm nhìn thời gian trong đồng hồ cát vẫn còn không ít, hắn hỏi:
- Nếu giết Bạch Du, cũng là một Bạch Du Quái Quyệt một mồi câu à?
Nếu là như vậy, chờ tỉnh lại, hắn sẽ mạo hiểm đi giết một số Bạch Du Quái Quyệt mới được.
- Đương nhiên không phải, mười Bạch Du Quái Quyệt mới có thể ngưng tụ thành một mồi câu.
Vụ có chút tùy ý trả lời.
Chu Phàm hơi nhíu mày, nếu là như vậy thì không đáng mạo hiểm, Bạch Du Quái Quyệt không tính là khó giết, nhưng quy củ của đội tuần tra là gặp quyệt chớ động, nếu cố ý đi gây sự với Bạch Du Quái Quyệt, sẽ dẫn tới sự chú ý của người khác.
Hơn nữa Bạch Du Quái Quyệt đơn độc sẽ không dễ dàng hiện thân, Bạch Du Quái Quyệt thành đàn, giống như Đạo Hài Tử, số lượng của một đám nghĩ thôi cũng khiến người ta cảm thấy trong lòng run rẩy rồi, thứ này không thể tùy tiện trêu chọc.
Chu Phàm không nghĩ nữa, mà là nhìn lướt qua bảy cần câu màu sắc khác nhau, hắn vẫn quyết định lựa chọn cần câu xám đậm, cần câu xám đậm một mồi câu có thể tùy cơ câu được hai thứ, vậy ba mồi câu có thể câu được sáu thứ, sáu thứ chỉ cần vận khí không quá kém, luôn sẽ có thứ không tồi.
Ở trong mắt Chu Phàm, lợi nhuận của cần câu xám đậm với vượt xa cần câu màu khác.
Vụ nhìn Chu Phàm cầm cần câu xám đậm, hắn bỗng nhiên cười nói:
- Đúng rồi, ta nhớ ra có một chuyện chưa nói với ngươi.
- Chuyện gì?
Chu Phàm hơi nhíu mày hỏi, hắn thầm nghĩ Vụ chắc không phải muốn thay đổi quy củ mồi câu chứ, có điều Vụ từng nói những cái này hắn không khống chế được.
Vụ nói:
- Là chuyện thuyền và mồi câu, ngươi có muốn để thuyền đi tới không?
Ánh mắt Chu Phàm nghiêm lại:
- Ngươi là nói chiếc thuyền này còn có thể hoạt động à?
Theo Chu Phàm, thuyền này không có cột buồm, không có buồm, hắn một mực cho rằng nó chính là một chiếc thuyền phế.
- Ai nói nó không thể động?
Vụ cười hỏi lại.
Chu Phàm nói:
- Chắc không phải ngươi muốn nói với ta, mồi câu có thể khiến chiếc thuyền này đi tới chứ?
- Ngươi nói đúng rồi.
Vụ chỉ chỉ thuyền dưới chân,
- Chỉ cần ngươi cung cấp mồi câu, nó có thể xuất phát đi tới.
Chu Phàm nhíu mày nói:
- Mồi câu quý giá như vậy, vì sao ta phải để thuyền đi tới?
Vụ nói:
- Để thuyền đi tới cũng có lợi ích, sông xám ở mỗi một chỗ đều có thể câu được thứ khác nhau.
- Câu được thứ khác nhau?
Chu Phàm hơi sửng sốt,
- Cho dù là như vậy, vậy có thể bảo đảm phẩm chất thứ câu lên nhất định tốt hơn nơi này không?
Nếu không được, việc gì hắn phải lãng phí mồi câu quan trọng, phí thời gian đó.
Vụ nhìn phía trước đầu thuyền, nói:
- Ngươi không hiểu gì về sông xám rồi, tuy mồi câu có thể khiến thuyền đi tới, nhưng không thể thay đổi phương hướng thuyền đi tới, càng vào sâu bên trong, thứ quý hiếm có thể câu được lại càng nhiều.
- Nếu ngươi dừng lại nơi này, vậy vĩnh viễn chỉ có thể câu được mặt hàng như Tiểu Lôi Bì Phù.
Mắt Chu Phàm mang theo vẻ trầm ngâm, hắn không ngờ Vụ lại nói với hắn một tình báo quan trọng như vậy, hắn nghĩ nghĩ một chút ngẩng đầu nói:
- Ta không rõ, tin tức quan trọng như vậy, ngươi nên thu thọ mệnh mới đúng, vì sao lại nói cho ta biết miễn phí?
Vụ cười cười nói:
- Bởi vì ta hi vọng ngươi thôi động thuyền đi tới, như vậy sẽ mang tới cho ta nhiều lạc thú hơn, bởi vì chiếc thuyền này cũng hi vọng đi tới, cho nên ta cảm thấy nên nói với ngươi, cho dù là miễn phí cũng không sao cả.
- Ngươi nói chiếc thuyền này hi vọng đi tới?
Chu Phàm nhìn giáp bản dưới chân, sắc mặt của hắn hơi biến hóa,
- Chẳng lẽ, thuyền này còn có ý thức à?
Vụ nói:
- Cái này nếu nói với ngươi thì phải thu thọ mệnh, ngươi muốn biết không?
Chu Phàm sầm mặt lắc đầu, hắn cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút, Khôi Hà Không Gian khắp nơi quỷ dị, thuyền có ý thức cũng không phải chuyện kỳ quái gì, mấu chốt là có nên để thuyền đi tới hay không?
Nếu thật sự giống như Vụ nói, càng đi tới, thứ có thể câu được lại càng tốt, vậy mồi câu này bỏ ra cũng đáng.
Chu Phàm cảm thấy Vụ sẽ không nói dối trên loại chuyện này, bởi vì chỉ cần thuyền đi tới là biết thật giả, Chu Phàm tạm thời buông cần câu xám đậm trong tay xuống, nói:
- Muốn thuyền đi tới cần bao nhiêu mồi câu?
- Đi tới mười mét chỉ cần một con sâu xám.
Vụ ngẩng đầu nhìn ba con sâu xám nhỏ trong quả cầu lưu ly, đáp.