Giết chết Chú Quỷ thì chú ấn sẽ biến mất sao?
Mao phù sư thẳng thắn nói:
- Sẽ không biến mất, Chú Quỷ chết một, vẫn sẽ tiếp tục có Chú Quỷ khác tới tìm ngươi, nói không chừng còn không chỉ là một, chúng giống như là chết không hết, phải nghĩ cách giải chú hoặc là tìm được phù lục có thể giải Nhãn Chú hoặc giết chết Huyết Thi Quan.
Trứu Thâm Thâm và Lỗ Khôi ở bên cạnh đều hơi biến sắc, bọn họ nghĩ đến nếu có quái quyệt vô cùng vô tận tới tìm bọn họ làm phiền, liền cảm thấy trong lòng lạnh toát.
Chu Phàm chỉ nhíu mày nói:
- Vậy chúng đến lúc nào có quy luật không? Chúng lại là bộ dạng gì?
Chu Phàm biết không thể tránh khỏi, hắn muốn tận lực tìm hiểu tin tức về Chú Quỷ.
Mao phù sư nói:
- Không có quá nhiều quy luật, nhưng ta từng nghe người ta nói, buổi tối số lần xuất hiện của chúng sẽ khá nhiều, về phần là bộ dạng gì, ta cũng không biết.
Chu Phàm lại hỏi thêm mấy vấn đề, Mao phù sư đều nhất nhất kiên nhẫn trả lời.
Đợi sau khi xác nhận vấn đề có thể nghĩ đến đều hỏi rồi, Chu Phàm từ trong phù đại lấy ra hai đạo phù giấy vàng không có phù văn, trầm giọng nói:
- Ta muốn Tiểu Diễm Phù.
Mao phù sư gật đầu đáp ứng:
- Cái này không thành vấn đề, là trong thôn mắc nợ đối với việc này, chúng ta có thể cho ngươi bốn đạo Tiểu Diễm Phù, như vậy cộng thêm đạo Tiểu Diễm Phù ngươi vẫn chưa dùng, là có năm đạo, tin rằng đủ cho ngươi sử dụng rồi, nếu ngươi dùng hết, có thể tùy thời tới lấy.
Mao phù sư nói xong, hắn thu hồi hai đạo phù giấy vàng đó, lấy ra bốn đạo Tiểu Diễm Phù đưa cho Chu Phàm.
Chu Phàm cất bốn đạo Tiểu Diễm Phù đi, sắc mặt hắn hơi bình tĩnh lại, kỳ thật hắn chỉ có bốn đạo Tiểu Diễm Phù, một đạo còn lại đã đưa cho Sầu Hầu rồi.
- Lỗ đội trưởng, đợi tan trực, ngươi bảo Sầu Hầu tới tìm ta một chút, ta muốn nhờ hắn về nhà báo bình an cho cha mẹ ta.
Chu Phàm đứng lên, đợi Lỗ Khôi đáp ứng rồi, hắn dẫn theo Lão Huynh đi về tới căn phòng ở phía tây.
- Đáng tiếc.
Mao phù sư nhìn bóng lưng đi xa của Chu Phàm, lắc đầu, ở trong mắt hắn, thiên phú của Chu Phàm thật sự không tồi, nhất là đối mặt với quái quyệt cộng sinh hôm nay, không ngờ có thể giết chết một đôi quái quyệt cộng sinh, hắn vừa tiến vào Lực Khí Đoạn không bao lâu đã có loại bản sự này, thực sự khiến Mao phù sư phải nhìn với ánh mắt khác.
Lỗ Khôi nói:
- Lão đại nhân không cho rằng Chu Phàm có thể chống đỡ được à?
Mao phù sư cười khổ một tiếng nói:
- Sao có thể dễ dàng như vậy, hắn ít nhất cũng phải chống đỡ ba ngày, trong lúc này không biết sẽ gặp phải bao nhiêu Chú Quỷ, hơn nữa Chú Quỷ gặp mạnh càng mạnh, nếu không phải vậy, ta cũng nguyện ý để hắn đi theo bên cạnh ta...
Lỗ Khôi và Trứu Thâm Thâm ngơ ngác nhìn nhau, ngay cả Mao phù sư cũng không muốn dính vào Nhãn Chú, chỉ sợ là thật sự rất nguy hiểm
Trứu Thâm Thâm lạnh lùng hỏi:
- Hắn liệu có làm những chuyện mà chúng ta không thể dự đoán được không?
Mao phù sư liếc Trứu Thâm Thâm một cái, nói:
- Bất kể hắn là muốn chạy trốn khỏi thôn hay là gì, đều kệ hắn, hắn đã như vậy rồi, chúng ta không cần thiết phải để ý tới hắn muốn làm gì.
Trứu Thâm Thâm hơi gật đầu, Mao phù sư nói rất có lý.
- Lỗ đội trưởng, thông tri cho người của đội tuần tra, không có việc gì thì tận lực đừng tiếp cận phòng Chu Phàm ở, để tránh bị liên lụy.
Mao phù sư phân phó xong câu này liền xoay người rời đi.
Lỗ Khôi và Trứu Thâm Thâm không nói gì, mà là ăn ý tách ra làm công tác của mình.
Chu Phàm đẩy cửa gỗ, trong phòng dăng một số tơ nhện trắng và có không ít bụi bặm, Chu Phàm chỉ có thể tự chỉ có thể động thủ dọn dẹp.
Hắn vừa dọn dẹp phòng vừa chải chuốt lại chuyện nguyền rủa này.
Sự thật hiển nhiên là trong thôn trừ cung cấp Tiểu Diễm Phù cho hắn thì sẽ không cung cấp bất kỳ trợ giúp gì nữa.
Hắn chỉ có thể dựa vào chính mình chống đỡ đến khi tìm được phù lục giải chú hoặc là người của Thiên Lương Lý đến tiêu diệt Huyết Thi Quan.
Phù lục Giải chú thì trước tiên không nói, người của Thiên Lương Lý muốn đến được Tam Khưu Thôn ít nhất cũng cần ba ngày, nói cách khác hắn phải chống đỡ thời gian ba ngày.
Ba ngày này, bởi vì không biết Chú Quỷ xuất hiện lúc nào, hắn có thể không thể ngủ, lại hoặc là phải chờ tới khi xác nhận an toàn mới có thể ngủ.
Chu Phàm khẽ nhíu mày, ba ngày hai đêm không được ngủ, cũng không tính là gì, kiếp trước khi tra án thường phải thức đêm, sớm đã quen rồi, nhưng hiện tại ngủ đối với hắn mà nói chính là tiến vào Khôi Hà Không Gian, cái này là quan trọng nhất.
Chuyện ngủ chỉ có thể để chậm rãi nghĩ biện pháp.
Chu Phàm nhớ lại lời Mao phù sư nói, có rất nhiều thứ Mao phù sư không nói, Chu Phàm cũng không hỏi, hỏi sẽ chỉ khiến thôn khó xử.
Võ giả trong thôn thấy nguyền rủa là tránh còn không kịp, khẳng định không ai nguyện ý ra tay giúp hắn đối phó Chú Quỷ, từ đó mà có thể bị hắn liên lụy nhiễm Nhãn Chú, vả lại hắn cũng không có thói quen cầu người khác.
Đối phương không chịu hỗ trợ, Chú Quỷ khẳng định sẽ rất khó chơi, nhưng có khó chơi chắc cũng có hạn độ, dẫu sao Chú Quỷ là sẽ căn cứ vào thực lực của người trúng nguyền rủa lực mà biến hóa, ít nhất thì Chú Quỷ đầu tiên đến sẽ không quá mạnh.
Mấu chốt là thứ hai thậm chí thứ ba, thứ tư về sau thì nên ứng đối như thế nào?
Chu Phàm làm đủ loại dự tính, cho tới khi mặt trời chiều ngã về tây, hắn ngồi trên ngưỡng cửa, chờ Sầu Hầu tới.
Chú Quỷ không biết sẽ xuất hiện lúc nào, Chu Phàm không dám về nhà, về nhà sẽ liên lụy tới cha mẹ, đúng như Mao phù sư kiến nghị, cách tốt nhất chính là ở lại nơi này, chờ Chú Quỷ tới tìm hắn, hơn nữa bên đội tuần tra chắc cũng không thích hắn đi loạn chung quanh.
Sầu Hầu tan trực tới, hắn nhìn Chu Phàm, bàn tay cầm Hàn Bạch Côn nắm chặt, người trong đội đều biết Chu Phàm trúng nguyền rủa, cho nên mới ở nơi này.
Có điều trong đội đã hạ lệnh cấm khẩu, không cho đội viên tiết lộ việc này về trong thôn, đây cũng là yêu cầu của Chu Phàm, nếu không rất có thể sẽ bị cha mẹ trong nhà biết đến.
Khi Sầu Hầu tới, cộng sự mới của hắn thậm chí khuyên Sầu Hầu đừng tiếp cận Chu Phàm, dẫu sao cái thứ nguyền rủa này, Phù Sư đại nhân nói là sẽ không lây, nhưng phải lấy cẩn thận làm đầu.
Nhưng Sầu Hầu vẫn tới, cho dù Chu Phàm không bảo Lỗ Khôi thông tri cho hắn, hắn cũng sẽ tới.
- Đứng lại đó.
Chu Phàm thấy Sầu Hầu đi đến cách hắn mười bước, vẫn tiếp tục tới gần, hắn cản Sầu Hầu lại.
Sầu Hầu dừng bước, toàn thân hắn run lên một cái rồi cắn răng nói:
- A Phàm, ta không sợ nguyền rủa.
Chu Phàm cười nói:
- Không phải vấn đề Không phải sợ hay không sợ, mà điều lệ trong đội là có người trúng nguyền rủa, phải đứng ở cự ly thích hợp, như vậy sẽ an toàn cho cả ngươi và ta.
Sầu Hầu nghĩ nghĩ một chút, vẫn nghe lời Chu Phàm, dừng bước, không tiến thêm nữa.
Chu Phàm lại nói:
- Gọi ngươi đến, cũng không có chuyện trọng yếu gì, ngươi về nhà ta một chuyến, nói cho cha mẹ ta biết, cứ bảo đội tuần tra có việc phải làm, đêm nay ta không quay về, nghỉ ngơi ở doanh địa.
- Ừm, ta biết rồi.
Sầu Hầu đáp ứng.
- Thông minh lên một chút, đừng để cha mẹ ta nhìn ra sơ hở.
Sắc mặt Chu Phàm nghiêm túc dặn dò, hắn không muốn bọn họ lo lắng.
Ánh hoàng hôn chiếu lên mặt đất, kéo bóng của họ ra thành rất dài.
Sầu Hầu nói:
- A Phàm, ngươi yên tâm, ta bảo đảm sẽ không để bọn Nhất Mộc thúc nhìn ra ta đang nói dối, trở về nói với Nhất Mộc thúc xong ta sẽ quay lại giúp ngươi.