Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 64: Huyết ảnh

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi Chu Phàm ăn xong lương khô, bên kia dường như cũng đã thương lượng ra một kết quả.

Hoàng phù sư để lại Trứu Thâm Thâm trong năm người, bốn người còn lại thì xoay người rời khỏi doanh địa, đi tới phương hướng Tiểu Khưu Hồ.

Trứu Thâm Thâm bước về phía Chu Phàm, hắn dừng lại cách Chu Phàm mười bước, ngồi xuống, trường kiếm của hắn đặt ngang trước đầu gối, ánh mắt lạnh lùng.

Chu Phàm hỏi:

- Bọn Hoàng lão đại nhân là muốn đi đối phó huyết quan trong hồ à?

- Ừ.

Trứu Thâm Thâm trả lời.

- Trứu đội trưởng không đi sao?

Chu Phàm lại hỏi.

Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nói:

- Ta phải canh chừng người, trước khi trong thôn chưa có quyết định, nếu ngươi dám xằng bậy, ta sẽ giết ngươi.

Chu Phàm nhìn chú ấn huyết quan trên mu bàn tay, sau khi chú ấn này bị phù lục bức ra, một mực duy trì dạng này, trên mặt hắn nở nụ cười, nói:

- Trứu đội trưởng quả nhiên là người thành thực, loại chuyện này cũng nói với ta, ngươi không sợ ta chạy trốn à?

Trứu Thâm Thâm hơi cười nhạo:

- Nói với ngươi, là vì ngươi không phải đối thủ của ta, ngươi sẽ không chạy trốn, chạy trốn thì không ai có thể cứu được ngươi.

Trứu Thâm Thâm hiển nhiên rất tự tin, nhưng Trứu Thâm Thâm nói cũng đúng, nếu không đến thời điểm cuối cùng, Chu Phàm sẽ không làm ra chuyện ngốc nghếch như chạy trốn này.

Trứu Thâm Thâm lại nói:

- Kỳ thật ta có chút kỳ quái, đôi quái quyệt song sinh Liên Tâm Thảo và Tù Sinh Nê chính là không dễ đối phó, ngươi chỉ có Lực Khí Sơ Đoạn, không ngờ có thể giết chúng, ngươi là làm như thế nào?

Chu Phàm không muốn nói tỉ mỉ, cái này liên quan đến thực lực hắn ẩn tàng, hắn chỉ tùy ý nói:

- Vận khí mà thôi.

Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nhìn Chu Phàm, Chu Phàm không muốn nói, hắn cũng không hỏi.

...

Bốn người Hoàng phù sư đã đến trước Tiểu Khưu Hồ, nhìn huyết quan trên mặt hồ, sắc mặt bốn người trở nên trầm trọng.

Huyết tuyến thuận theo mặt quan tài chảy xuống, rơi vào trong nước hồ, phạm vi nước hồ bị nhuộm đỏ đang khuếch tán.

- Quả nhiên là Huyết Thi Quan.

Mao phù sư mở miệng phá tan trầm mặc trước,

- Cũng không biết nằm trong Huyết Thi Quan này là thứ gì?

Trong điển tịch chủng loại quái quyệt Huyết Thi Quan được ghi chép có rất nhiều, tồn tại trong Huyết Thi Quan khác nhau, thực lực cũng khác nhau.

- Bất kể là gì, đây chỉ có thể là Huyết Thi Quan cấp bậc Hắc Oán.

Hoàng phù sư lắc đầu nói.

Trên mặt La Liệt Điền mang theo một chút sợ hãi nói:

- Có thể đối phó không?

Hoàng phù sư và Mao phù sư đều trầm mặc, cuối cùng Mao phù sư nói:

- Rất khó giải quyết, nhưng nó vẫn ở vào thời kỳ yên lặng, chưa hoàn toàn tỉnh lại, có lẽ có thể thử xem.

Hoàng phù sư nói:

- Mao huynh, để ta, ngươi bọc hậu cho ta.

- Được.

Mao phù sư gật đầu đáp ứng.

Hoàng phù sư quan sát Huyết Thi Quan ở giữa hồ, hắn mở miệng nói:

- Tìm một chiếc thuyền nhỏ thì quá phiền, tìm cho ta mấy mảnh gỗ.

Lỗ Khôi và La Liệt Điền rất nhanh ở ven đường chặt xuống mấy cây gỗ lớn, đều là võ giả khí lực kinh người, bọn dùng sức ném đi.

Từng mảnh gỗ được ném tới giữa hồ, hình thành một con đường gỗ, mảnh gỗ cuối cùng rơi xuống bên cạnh Huyết Thi Quan, hai người Lỗ Khôi nhìn về phía Hoàng phù sư.

- Được rồi.

Hoàng phù sư gật đầu hài lòng, hắn từ trong phù đại của mình lấy ra một phù lục giấy vàng.

Bên trên phù lục giấy vàng không còn là phù văn vẽ từ chu sa, mà là phù văn màu trắng.

Ánh mắt Lỗ Khôi và La Liệt Điền hơi nóng lên, đây là phù lục trung phẩm Hoàng cấp Diễm Chưởng Phù.

Hoàng phù sư dán Diễm Chưởng Phù lên trên mu bàn tay phải của mình, quang mang sáng ngời phù lục phát ra lập tức dung nhập vào mu bàn tay, năm đạo phù tuyến đỏ thẫm từ giữa mu bàn tay lan ra tới năm đầu ngón tay.

Xoẹt.

Tay phải của Hoàng phù sư lập tức dâng lên hỏa diễm đỏ thẫm, hỏa diễm bao bọc toàn bộ bàn tay.

Hắn nhẹ nhàng giẫm ra một bước, hạ xuống mảnh gỗ trên nước hồ, đạp từng mảnh gỗ phiêu nhiên mà đi.

Khi Hoàng phù sư cách huyết quan không đến cự ly một trượng, thân thể gầy yếu giống như khí cầu được bơm đầy khí đột nhiên bành trướng biến thành cao lớn.

Cơ nhục khiến quần áo phồng lên, tay phải mang theo hỏa diễm lại phóng to gấp đôi.

Đây là Bạo Phát Đoạn.

Thân thể biến to, nhưng Hoàng phù sư một cước giẫm lên tấm gỗ lại nhẹ như chim yến, hắn lăng không bay lên, tay phải nắm tay, quyền rực rỡ đột nhiên đánh lên trên huyết quan.

Ầm.

Cả chiếc quan tài lắc lư, bị hỏa quyền đánh trúng, máu trên quan tài bốc cháy, tỏa ra từng trận sương trắng.

Chỉ là máu bốc cháy rất nhanh bị máu chảy xuống bao phủ.

Sắc mặt Hoàng phù sư hơi biến đổi, hắn không ngờ một quyền toàn lực của mình lại là loại hiệu quả này.

Khi hắn vừa định làm gì đó, quan tài màu máu phát ra tiếng rít chói tai, một đạo huyết ảnh từ trong quan tài tỏa ra, bay về phía Hoàng phù sư.

Huyết ảnh chỉ to bằng tiểu hài tử, nhưng Hoàng phù sư nhìn thấy huyết ảnh này, con ngươi lập tức co rút lại, quyền phải của hắn đánh tới huyết ảnh.

Hỏa quyền nóng rực va chạm với huyết ảnh, Hoàng phù sư giống như chịu va chạm bắn ngược về.

Hoàng phù sư ho ra một búng máu, thân thể ở trong không trung của hắn uốn éo, xoay người lại giẫm lên trên tấm gỗ, quay về bên bờ.

Huyết ảnh bị hỏa quyền đánh cho khựng lại một chút, nhưng sau đó lại hóa thành mị ảnh màu máu đánh tới Hoàng phù sư, tốc độ của nó không ngờ còn nhanh hơn Hoàng phù sư.

Mắt thấy Hoàng phù sư sắp bị đuổi kịp, lúc này vù một tiếng, trên bờ có một thanh phi kiếm màu lửa đâm nhanh tới, đâm vào trên người huyết ảnh.

Phi kiếm trực tiếp ầm một tiếng phát nổ, đoàn hỏa diễm đỏ thẫm triệt để cuốn huyết ảnh vào bên trong, nước hồ bị chấn cho nổi lên từng gợn sóng.

Mượn nháy mắt này, Hoàng phù sư đã hạ xuống bờ, chân hắn vừa chạm đất, cả người giống như khí cầu thoát khí, trở lại bộ dạng gầy yếu trước kia.

Chỉ là sắc mặt Hoàng phù sư rất tái nhợt, hắn nhìn về phía tay phải của mình, ngón út tay phải của hắn đã không còn, vừa rồi va chạm với huyết ảnh không ngờ đã lấy đi một ngón út của hắn.

Ba người Mao phù sư không để ý tới thương thế của Hoàng phù sư, ba người bọn họ chỉ nhìn chằm chằm Tiểu Khưu Hồ, hỏa đoàn phát nổ trên không Tiểu Khưu Hồ bay tứ tán, hóa thành từng đống lửa nhỏ rơi xuống nước hồ màu xanh lam.

Hỏa diễm tản ra, huyết ảnh lại không có bất kỳ tổn thương gì, chỉ độc có ánh sáng màu đỏ là ảm đạm đi mấy phân, nó phát ra một tiếng rít về phía bốn người Mao phù sư, sau đó nhanh chóng lui lại, chui vào trong huyết quan.

Bốn người ở trên bờ thấy vậy mới thở phào.

Mao phù sư nhìn ngón út đã mất trên tay phải của Hoàng phù sư, nói:

- Nghiêm trọng không?

Ngón út đứt lìa máu chảy đầm đìa.

Hoàng phù sư rắc một số dược phấn lên trên vết thương, lắc đầu nói:

- Không đáng ngại, vừa rồi cám ơn.

Phi kiếm là Mao phù sư ném ra, bên trên lại kèm thêm một đạo Bạo Diễm Phù trung phẩm Hoàng cấp, nếu không có thanh phi kiếm đó, sợ rằng Hoàng phù sư đã nguy hiểm rồi.

Lỗ Khôi và La Liệt Điền ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không ngờ ngay cả Hoàng phù sư cũng bị thương, nhất thời trầm mặc không nói gì.

Mao phù sư nhíu mày nói:

- Không ngờ quái quyệt này đang ở vào thời kỳ yên lặng lại vẫn lợi hại như vậy, trong Hắc Oán có lẽ là tồn tại rất lợi hại.

Hoàng phù sư thở dài nói:

- Hắc Oán vốn khó có thể xử lý, chuyện này đã vượt qua phạm vi năng lực của chúng ta.

Trên mặt La Liệt Điền lộ ra vẻ lo lắng, ngắt lời nói:

- Lão đại nhân, vậy hiện tại chúng ta nên làm gì?

Hoàng phù sư nhìn Mao phù sư, do dự một chút nói:

- Mao huynh, hay là thông tri cho bên Nghi Loan Ti đi, để bọn họ đến xử lý.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)