Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 52: Người áo đen

Chương Trước Chương Tiếp

- Nhân Phù Đầu, khi ta đến, hai người bọn họ đã chết rồi.

Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nói.

Nhân Phù Đầu cũng là Hắc Du Quái Quyệt, hơn nữa còn là thuộc về loại khá lợi hại.

Sắc mặt Lỗ Khôi hơi trầm xuống, nói:

- Loại tình huống đồng thời xuất hiện hai quái quyệt công kích như này đúng là quá hãn hữu.

Ba người trong nhất thời cũng không thương lượng được gì, cuối cùng Lỗ Khôi nói:

- Gần đây số lần quái quyệt công kích đội tuần tra hơi nhiều, ta luôn cảm thấy có chút không thích hợp, bảo tất cả đội viên tuần tra tăng cường cảnh giác.

Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm gật đầu đáp ứng.

Bàn chuyện xong, Trứu Thâm Thâm trực tiếp rời đi, trừ chuyện đội tuần tra ra, hắn cũng không có gì để nói với Lỗ Khôi.

Lỗ Khôi nhìn vết thương được băng bó trên cánh tay Chu Phàm, quan tâm hỏi:

- Ngươi bị Thiết Phát Thú đả thương à? Có điều công kích của Thiết Phát Thú không có độc, không sao đâu.

Vẻ mặt Chu Phàm lạnh lùng, lắc đầu nói:

- Không phải Thiết Phát Thú, có người dùng kiếm đâm ta bị thương.

Trong lòng Chu Phàm cảm thấy có chút may mắn, người đó trước chuyện không bôi độc trên kiếm, bằng không hắn có thể đã trúng độc rồi, người đó không dùng loại thủ đoạn này, nghĩ chắc là vì nắm chắc mười thành giết được Chu Phàm.

Chu Phàm kể lại chi tiết chuyện người áo đen với Lỗ Khôi.

Trên mặt Lỗ Khôi lộ ra thần sắc cả kinh, hắn trầm giọng nói:

- Nghe ngươi nói như vậy, ta cảm thấy người ám sát ngươi và quái quyệt công kích đội tuần tra, chỉ sợ là có liên quan đến nhau.

- Ta cũng cho rằng là như vậy, có điều trước khi hắn ám sát ta, chắc không ngờ sẽ thất bại, khi hắn không giết được ta mà chạy trốn, ta đang chuẩn bị đuổi theo, liền có quái quyệt tập kích đội tuần tra.

Sắc mặt Chu Phàm có chút khó coi, nếu không phải đột nhiên có quái quyệt tập kích doanh địa, nói không chừng hắn đã có thể giữ được người áo đen đó lại.

Lỗ Khôi vuốt cằm nói:

- Nhưng ta trước giờ chưa từng nghe nói có người có thể khống chế quái quyệt, hơn nữa trong thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn có thể an bài quái quyệt lập tức tập kích, hắn là làm được thế nào?

Chu Phàm nói:

- Không phải lập tức an bài, mà khẳng định là đã an bài trước rồi, chính là để cầm chân đội tuần tra, như vậy cho dù hành tung của hắn bị bại lộ, cũng không sợ không chạy thoát.

- Có lý.

Lỗ Khôi tán thành cách nói này của Chu Phàm,

- Nhưng ta không rõ vì sao hắn lại muốn giết ngươi? Ngươi gần đây có đắc tội với ai à?

Chu Phàm nhíu mày lắc đầu:

- Gần đây ta một mực ở trong thôn, sau đó gia nhập đội tuần tra, không thể đắc tội với người khác, ta cũng không rõ vì sao hắn lại muốn giết ta.

Lỗ Khôi trầm ngâm một chút, lại hỏi ra vấn đề mấu chốt hơn:

- Ngươi xác định hắn là võ giả chứ

Chu Phàm dùng giọng điệu khẳng định, nói:

- Hắn tuyệt đối là võ giả.

Một người có khí lực tương đương với Chu Phàm, nếu không phải võ giả thì mới là có quỷ, đương nhiên Chu Phàm không nói khí lực hiện tại của hắn là bao lớn, hắn vẫn giấu Lỗ Khôi điểm này.

Lỗ Khôi lạnh lùng nói:

- Người áo đen đó là võ giả, lại sử dụng Vô Thanh Phù, Tiểu Diễm Phù, đúng là bạo tay thật.

- Trạng thái không tiếng động mà ngươi nói là phù lục làm ra à?

Chu Phàm tò mò hỏi.

Lỗ Khôi nói:

- Đây là một loại phù lục có thể loại bỏ thanh âm trong phạm vi nhỏ, có điều không thể duy trì trong thời gian quá dài.

- Loại phù lục này có thường thấy không?

Chu Phàm nhíu mày hỏi, nếu không thường thấy, có lẽ có thể làm một manh mối để truy tra.

- Không tính là thường thấy, nhưng cũng không phải vật hiếm lạ gì.

Lỗ Khôi nhìn về phương hướng của đội tuần tra ngoài thôn,

- A Phàm, ngươi nói xem có khả năng là người ngoại lai làm không?

Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút rồi nói:

- Ta cho rằng không phải là người ngoại lai làm, ta mới làm phó đội trưởng mấy ngày, sao có thể nhận ra ta?

Lỗ Khôi trầm mặc một lúc nói:

- Có lý, vậy võ giả này trốn ở trong thôn, nếu lại loại trừ khả năng là võ giả ẩn tàng, vậy cũng chỉ có ta, Trứu Thâm Thâm, Ô Thiên Bát, La Liệt Điền cùng với hai vị Phù Sư lão đại nhân là võ giả.

Nói tới đây, Lỗ Khôi tạm dừng, hắn nhìn về phía Chu Phàm:

- Có phải ngươi có suy đoán gì không?

Trên mặt Chu Phàm mang theo vẻ do dự, chậm rãi nói:

- Ta không dám khẳng định, nhưng người đó dùng kiếm, ta thấy thể trạng của hắn có chút giống với Trứu đội trường.

Chu Phàm kiếp trước làm một hình cảnh, nhìn người đầu tiên luôn sẽ nhớ kỹ đặc trưng thân thể của đối phương, hình thể chiều cao của người đó đều rất giống Trứu Thâm Thâm.

Sắc mặt Lỗ Khôi hơi biến đổi:

- A Phàm, lời này không thể tùy tiện nói lung tung đâu.

Chu Phàm trầm giọng nói:

- Lỗ đại ca, ta chỉ là hoài nghi thôi, đương nhiên ta biết những lời này là không thể nói lung tung, vừa rồi Trứu đội trường ở đây, ta cũng không nói, việc này ta cũng chỉ lén thương lượng với ngươi, vả lại chưa chắc đã là Trứu đội trường, dẫu sao khi quái quyệt tập kích, người áo đen là đào tẩu theo hướng ngược lại.

- Trứu đội trường có thể tới giết quái quyệt đúng lúc, với thời gian này mà nói thì hắn muốn chạy trốn rồi chạy trở về để giết quái quyệt là rất gấp rút, có chút nói không thông.

- Nhưng trong bảy võ giả của Tam Khưu Thôn bao gồm cả ta, chỉ có hình thể của ta và Trứu đội trường là tương tự, ta bị ám sát, Trứu đội trường luôn có chút hiềm nghi.

Lỗ Khôi nghe xong phân tích của Chu Phàm, hỏi:

- Mấy ngày nay khi ngươi tuần tra, có từng phát sinh xung đột gì với Trứu Thâm Thâm không?

Chu Phàm lắc đầu phủ nhận, hắn tự thấy không đắc tội gì với Trứu Thâm Thâm.

- Nếu là Trứu Thâm Thâm, vì sao hắn lại muốn giết ngươi? Cái này cũng không có cách gì có thể nói nổi.

Lỗ Khôi mặt đầy nghi hoặc nói.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra một tia kỳ dị:

- Lỗ đại ca, đừng nói Trứu Thâm Thâm, cho dù là võ giả còn lại, bọn họ cũng không có lý do gì để giết ta.

Lỗ Khôi day day huyệt Thái Dương cười khổ nói:

- Việc này càng lúc càng phức tạp, ta có chút không làm rõ được.

Chu Phàm không nói gì, chỉ trầm mặc suy nghĩ.

Lỗ Khôi lại nhìn Chu Phàm nói:

- A Phàm, ta cảm thấy việc này tạm thời đừng truyền ra, tốt nhất chỉ có hai người chúng ta biết thôi.

- Lý do là gì?

Chu Phàm giương mắt hỏi.

Lỗ Khôi nói:

- Nếu ngươi ngươi bị ám sát truyền ra, vậy trong thôn khẳng định sẽ nghi thần nghi quỷ, đội tuần tra cũng không thể an bình, không có bất kỳ lợi ích gì đối với thôn cả, chúng ta lén đi thăm dò, nếu tìm được chứng cớ, mới lôi người đó ra.

Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút rồi đáp ứng.

- Vậy trước tiên cứ thế nhé, trong đoạn thời gian này ngươi cẩn thận một chút, tận lực đừng hành động đơn độc một mình.

Lỗ Khôi đứng lên,

- Ta đi xử lý chuyện thi thể, tay ngươi bị thương, lần này không cần đi khiêng xác, trước tiên cứ nghỉ ngơi đi đã.

Chu Phàm nhìn thân ảnh rời đi của Lỗ Khôi, hơi híp mắt lại.

Có rất nhiều chuyện Chu Phàm không nói với Lỗ Khôi, hiềm nghi của Trứu Thâm Thâm nhìn thì rất lớn, nhưng trên thực tế trong lòng Chu Phàm cảm thấy hiềm nghi của Trứu Thâm Thâm lại là nhỏ nhất.

Người áo đen đeo khăn trùm đầu, hình thể tương tự với Trứu Thâm Thâm, lại cố ý cầm một thanh kiếm, hắn làm như vậy sẽ tạo cho người ta một loại cảm giác bịt tai trộm chuông.

Hơn nữa có một vấn đề khiến Chu Phàm rất nghi hoặc, hắn đi tới rừng cây đó luyện đao là lâm thời nổi hứng, hắn không từng nói với bất kỳ ai, người đó lại có thể tìm được hắn.

Người đó là làm thế nào mà biết được hắn ở trong rừng cây?

Chẳng lẽ người đó một mực đang giám thị hắn từ xa sao?

Không đúng, nếu thực sự có người đang giám thị hắn, hắn không thể không phát hiện ra được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)