Chu Phàm dán Trắc Quyệt Phù lên người mình, phù lục giấy vàng không có bất kỳ phản ứng gì.
- Được chưa.
Chu Phàm mở miệng hỏi, kỳ thật trước khi có người đến tự hắn đã kiểm tra rồi.
Lỗ Khôi và Trứu Thâm Thâm liếc mắt nhìn nhau, sau đó hai người cẩn thận tiến về phía Chu Phàm, đội viên còn lại thì đứng tại chỗ bất động.
Sau khi đến gần, Lỗ Khôi và Trứu Thâm Thâm đều không hẹn mà cùng bảo trì cự ly với Chu Phàm, bởi vì kinh nghiệm nói với bọn họ, Trắc Quyệt Phù không phải hữu hiệu trăm phần trăm.
Lỗ Khôi và Trứu Thâm Thâm trước tiên nhìn thi thể của Trịnh Chân Mộc, bọn họ nhìn cọng rơm máu chảy đầm đìa trong huyết nhục, đều hít một hơi lạnh.
- Là Hắc Du Lục Vật Thảo.
Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nói.
Chu Phàm có chút kinh ngạc vì Trứu Thâm Thâm có thể phân biệt ra, hắn mở miệng hỏi:
- Hắc Du này chết chưa?
Lỗ Khôi thở dài nói:
- Đây là ngươi dùng đao dán Tiểu Diễm Phù để bổ à? Nó bị phù lực đốt cháy rồi.
Nghe thấy là chết rồi, Chu Phàm mới thở phào, vừa rồi hắn một mực không dám tới gần thi hài này, chỉ sợ quái quyệt chưa chết, lại hoặc là vốn chỉ ở xa xa điều khiển Trịnh Chân Mộc.
Trứu Thâm Thâm nhìn Chu Phàm lạnh lùng nói:
- Lục Vật Thảo là một loại quái quyệt phải dùng máu làm môi giới mới có thể phụ thân, chúng ta muốn biết là có chuyện gì, vì sao Trịnh Chân Mộc lại bị phụ thân, và ngươi đã giết chết Trịnh Chân Mộc như thế nào?
Lỗ Khôi nhìn đội viên tuần tra xung quanh, nói:
- Nguy hiểm tạm thời đã được giải trừ, hiện tại đều về nơi mình phụ trách cho ta.
Các đội viên tuần tra bắt đầu tản đi, Sầu Hầu cũng được cộng sự của hắn cường ngạnh dẫn đi.
Chu Phàm bắt đầu kể lại đầu đuôi gốc ngọn của sự việc, hắn biết hai người Lỗ Khôi đều là cao thủ nhất đẳng trong đội, không dám có chút giấu giếm, vả lại chuyện này cũng không có gì đáng để giấu giếm.
Sau khi nghe xong, Lỗ Khôi thở dài nói:
- Trịnh Chân Mộc xem như là lão nhân trong đội, bình thường làm việc rất cẩn thận, không ngờ lại vì tham da báo mà mất mạng.
Trứu Thâm Thâm gật đầu nói:
- Nếu là như vậy thì cũng có thể nói thông, Lục Vật Thảo này đầu tiên là phụ thân ở trên người Mặc Báo, sau đó lại dùng máu làm môi giới phụ thân ở trên người Trịnh Chân Mộc, có điều vẫn có một vấn đề.
Lỗ Khôi giống như nghĩ tới gì đó, hắn cũng ngẩng đầu nhìn Chu Phàm.
Chu Phàm khẽ nhíu mày nói:
- Vấn đề gì?
Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nói:
- Đặc tính phụ thân của loại Hắc Du là một khi đã phụ thân, nó có thể bức ra toàn bộ tiềm lực của kí chủ ở trạng thái thân thể tổn hại, thực lực của Trịnh Chân Mộc cũng coi như là không tồi, Trịnh Chân Mộc bùng nổ tiềm lực, cho dù ngươi có lão cẩu hỗ trợ, tuyệt đối cũng không phải là đối thủ của Trịnh Chân Mộc khi đó mới đúng.
- Bất kể là giơ đao chống đỡ như ngươi nói, hay là xoay người chạy trốn, ngươi đều sẽ chết dưới trường thương của Trịnh Chân Mộc, nhưng ngươi lại vẫn còn sống, điều này rất không bình thường.
Lỗ Khôi không nói gì, nhưng những gì Trứu Thâm Thâm nói cũng chính là những gì hắn đang nghĩ.
Chu Phàm cúi đầu làm bộ như trầm tư, có điều hắn rất nhanh lại lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết là có chuyện gì, vừa rồi vào lúc sinh tử, lực lượng của ta giống như được bạo phát ra toàn bộ, khí lực lại không ngừng gia tăng.
Lỗ Khôi và Trứu Thâm Thâm nghe vậy liền ngạc nhiên, bọn họ rất nhanh liền nghĩ tới một khả năng, chỉ là ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi.
Lỗ Khôi lớn tiếng hỏi:
- A Phàm, ngươi bước vào Lực Khí Đoạn rồi à?
Chu Phàm lại làm bộ như nhíu mày trầm tư, trên mặt hắn lộ ra một tia ngỡ ngàng,
- Ta cũng không dám khẳng định, chỉ cảm thấy trong cơ thể dường như có lực lượng vô cùng vô tận dùng mãi không hết, khí lực bây giờ cũng vẫn còn.
- Có phải hay không, thử một kiếm với ta là biết.
Trứu Thâm Thâm nói xong, trường kiếm bên hông hắn đã ra khỏi vỏ, đâm tới Chu Phàm.
Chu Phàm rút đao đón đỡ.
Đao kiếm va chạm, keng một tiếng, Chu Phàm đã lui về phía sau bốn bước.
Chu Phàm chỉ cảm thấy hổ khẩu có chút tê dại, trong lòng hắn có chút kinh ngạc nhìn Trứu Thâm Thâm, hắn cố ý chỉ sử ra khí lực ba trăm cân, nhưng một kiếm nhẹ nhàng này của Trứu Thâm Thâm đã đánh lui hắn.
Cảnh giới của Trứu Thâm Thâm là hơn xa hắn, về phần cao tới mức nào thì Chu Phàm vẫn chưa thể xác định.
Trứu Thâm Thâm thu kiếm vào vỏ nói:
- Khoảng ba trăm cân, đúng là Lực Khí Sơ Đoạn, nhưng ta vẫn là lần đầu tiên nghe nói loại phương pháp đột phá này.
Chu Phàm trầm mặc, bởi vì muốn giấu giếm chuyện Lực Khí Sơ Đoạn, cho nên hắn không hỏi Lỗ Khôi về chuyện ở phương diện này, hắn cũng không biết có loại phương pháp đột phá này hay không.
Lỗ Khôi cười cười giải thích:
- Không, A Phàm đột phá là rất bình thường, bởi vì A Phàm luyện chính là Hổ Hình Thập Nhị Thức tiêu chuẩn nhất, thậm chí còn tiêu chuẩn hơn cả Trứu đội trường, A Phàm là dựa theo bản viết tay để luyện, hắn sớm đã cảm ngộ được sự tồn tại của nguyên khí, vốn chỉ thiếu một bước là vào cửa.
Giải thích của Lỗ Khôi có chính xác hay không, Chu Phàm cũng không biết, có điều Lỗ Khôi đã giải thích thay hắn, vậy ít nhất cũng bớt đi một số phiền phức cho hắn.
- Thì ra là thế.
Trứu Thâm Thâm chăm chú nhìn Chu Phàm, lại nhìn về phía Lỗ Khôi, hừ lạnh nói:
- Vậy thì sao, hắn cũng chỉ là vận khí tốt, có được đột phá khi sống chết trước mắt, nếu không rất có thể đã vĩnh viễn không bước qua được ngưỡng cửa này.
Trứu Thâm Thâm dường như có chút không phục, Lỗ Khôi chỉ cười cười nói:
- Bất kể là thế nào, A Phàm có thể đột phá là tốt rồi, như vậy đội tuần tra chúng ta lại có thêm một võ giả.
Trứu Thâm Thâm không tranh cãi, mà là xoay người rời đi, nói:
- Ta còn có việc phải làm, nơi này do ngươi xử lý.
Trứu Thâm Thâm vừa đi, chỉ còn lại Chu Phàm và Lỗ Khôi.
Lỗ Khôi nhìn Chu Phàm, có chút cảm thán nói:
- A Phàm, ngươi cũng coi như là nhân họa đắc phúc, ta vốn nghĩ ngươi không thể vượt qua ngưỡng cửa đó.
Chu Phàm trầm mặc một chút, nói:
- Ta tin đột phá như vậy, không ai nguyện ý thử cả.
Lỗ Khôi cười khổ nói:
- Ngươi nói đúng, đột phá lấy mạng ra cược như vậy, không ai dám làm.
Chu Phàm nhìn về phía thi thể của Trịnh Chân Mộc trên mặt đất, lại trầm mặc, Lão Huynh nằm cách đó không xa, lộ ra vẻ rất mỏi mệt.
- Ngươi không cần sầu não, cái này ở đội tuần tra là chuyện rất bình thường, sau này ngươi thấy nhiều sẽ quen thôi.
Lỗ Khôi an ủi Chu Phàm, hắn cho rằng Chu Phàm đang thương tâm,
- Kỳ thật ta còn thương tâm hơn ngươi, trước kia ta đã cứu Trịnh Chân Mộc một lần, quan hệ của hắn và ta cũng coi như không tồi, không ngờ hắn lại chết ở đây.
Không phải Chu Phàm thương tâm, hắn chỉ là đang suy nghĩ chuyện khác, có điều hắn không biện giải, mà là hỏi ra chuyện đang nghĩ trong lòng,
- Có một số quái quyệt sẽ phụ thân, vậy chúng ta nên làm như thế nào mới có thể phòng ngừa quái quyệt phụ thân?
Chu Phàm không muốn giống như Trịnh Chân Mộc, vô duyên vô cớ bị phụ thân chết thảm.
Câu hỏi của Chu Phàm khiến Lỗ Khôi hơi sửng sốt, hắn nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Có một số phù lục có thể bức ra quái quyệt phụ thân, nhưng những phù lục đó rất quý giá, trong tay Phù Sư cũng không có mấy đạo, cũng sẽ không phát cho chúng ta, hơn nữa một khi bị phụ thân, có khả năng là đã bị khống chế, phù lục chưa chắc đã là có tác dụng.
- Nhưng ngươi cũng đừng quá lo lắng, loại quái quyệt biết phụ thân như Lục Vật Thảo, chung quy chỉ là số ít, hơn nữa đều là phải mượn môi giới mới có thể làm được, chỉ cần cẩn thận đề phòng môi giới như máu, cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.