Chỉ cần vượt qua ngưỡng cửa Lực Khí Sơ Đoạn, có thể làm phó đội trưởng, cho dù là Chu Phàm, hiện tại cũng có thể làm phó đội trưởng.
Chỉ là Chu Phàm không dám nhanh như vậy đã bại lộ thực lực, hơn nữa hắn cũng hiểu, có thể làm phó đội trưởng và làm phó đội trưởng tốt là hai việc khác nhau!
- Trứu đội trường, bốn người này đều là người mới đến, Chu Phàm, Sầu Hầu, Trương Toàn Phúc, Lý Nhị Lư, Hà Tào.
Lỗ Khôi lại giới thiệu bốn người Chu Phàm.
Trứu Thâm Thâm chỉ lạnh lùng nhìn lướt qua bốn người Chu Phàm, sau đó nhìn về phía Lỗ Khôi nói:
- Nếu không có việc gì, ta đi làm việc trước.
Lỗ Khôi cười nói:
- Đi đi, hôm nay phiền ngươi, bốn người bọn họ ta sẽ huấn luyện trước, buổi chiều lại để bọn họ nhập đội.
Sau khi Trứu Thâm Thâm rời khỏi, sắc mặt Lỗ Khôi nghiêm túc nói:
- Vậy chúng ta cũng có thể bắt đầu, thời gian buổi sáng cũng chỉ có thể để các ngươi làm quen một chút mà thôi, ta hi vọng các ngươi sẽ nghiêm túc lắng nghe.
- Đầu tiên muốn dạy các ngươi là Hổ Hình Thập Nhị Thức mà đội viên đội tuần tra đều tu tập.
Nói tới đây, Lỗ Khôi tạm dừng một chút nói:
- Chu Phàm, ngươi đã học qua rồi, cho nên ngươi có thể không cần nghe.
Chu Phàm gật đầu nói:
- Lỗ đội trưởng, Sầu Hầu có thể do ta dạy không?
Chu Phàm không dám nói mình luyện tập là Hổ Hình Thập Nhị Thức chính xác nhất, nhưng ít nhất cũng tiêu chuẩn hơn Lỗ Khôi dạy, nếu không hắn cũng sẽ không chỉ mất một ngày đã có thể dựa vào Tô Tỉnh Tứ Thức cảm ứng được sự tồn tại của thiên địa nguyên khí.
Dạy Sầu Hầu, một là Sầu Hầu vốn chính là đồng bạn của đời trước, hiện tại cũng có quan hệ không tồi với hắn, thứ hai là trả Trương Mộc Tượng nhân tình.
Lỗ Khôi do dự một chút, nhìn về phía Sầu Hầu hỏi:
- Ngươi muốn học với Chu Phàm không?
Sầu Hầu nhìn Chu Phàm, lập tức trả lời:
- Ta học với A Phàm cũng được.
- Vậy tùy ngươi.
Lỗ Khôi không nhiều lời, mà là phất phất tay nói, trong lòng hắn ngược lại có chút hâm mộ Sầu Hầu, Sầu Hầu theo Chu Phàm luyện, sẽ tốt hơn luyện với hắn nhiều.
Lý Nhị Lư và Hà Tào liếc tới, cảm thấy Sầu Hầu thật sự quá không có đầu óc, đội trưởng mạnh như vậy, không học với đội trưởng, lại đi học với Chu Phàm?
Chu Phàm không để ý đến ánh mắt của hai người này, mà là dắt Sầu Hầu kéo giãn một đoạn cự ly khá xa với ba người Lỗ Khôi.
Sau một tiếng, Sầu Hầu kêu khổ kêu khổ.
A Phàm thật sự quá khắc nghiệt, động tác hắn làm vừa có vấn đề, A Phàm điều dùng cây Hàn Bạch Cốt Côn đó của mình để sửa cho đúng. Thức thứ nhất Mãnh Hổ Thân Yêu của Tô Tỉnh Tứ Thức hắn cũng không biết đã luyện bao nhiêu lần, cho dù có sai lầm rất nhỏ, cũng sẽ bị yêu cầu làm lại.
Đối với sự kêu khổ của Sầu Hầu, Chu Phàm nghiêm mặt quát mắng.
Sầu Hầu chỉ có thể cắm đầu tiếp tục khổ luyện.
Cho đến khi Sầu Hầu luyện Mãnh Hổ Thân Yêu mấy lần đều rất cẩn thận kỹ lưỡng, Chu Phàm mới hài lòng gật đầu nói:
- Tạm được, nhớ kỹ động tác này, đừng có làm sai, còn có tần suất hô hấp của Mãnh Hổ Thân Yêu không quá đúng, cái này thì ngươi phải chú ý một chút, tiếp theo ta sẽ dạy cho ngươi động tác thứ hai...
Chu Phàm nói tới đây, ngừng lại, bởi vì Lỗ Khôi đã dẫn theo hai người Lý Nhị Lư đi tới.
Lỗ Khôi nói:
- Có cơ hội lại dạy tiếp, ta còn muốn nói với các ngươi chuyện khác.
Chu Phàm gật đầu, không nói gì, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy may mắn, may mà lúc trước phụ thân Chu Nhất Mộc dẫn theo hắn tới tìm Lỗ Khôi, học tập Hổ Hình Thập Nhị Thức trước.
Nếu không dựa theo đội tuần tra nhập đội chỉ học tập hơn một tiếng, sợ rằng Tô Tỉnh Tứ Thức cũng khó mà học hết, hơn nữa học còn là Lỗ Khôi truyền thụ, không phải tiêu chuẩn nhất như trên bản Hổ Hình Thập Nhị Thức viết tay.
Sầu Hầu lại thở hắt ra một hơi, cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Chu Phàm liếc Sầu Hầu một cái, nói:
- Chờ sau khi tuần tra kết thúc, buổi tối mỗi ngày đều phải đến nhà ta, cùng ta luyện nửa canh giờ.
Mặt Sầu Hầu lập tức xịu xuống, có điều hắn không lên tiếng phản đối, dẫu sao hắn cũng hiểu, A Phàm cũng là muốn tốt cho hắn.
Lỗ Khôi đưa bốn người Chu Phàm tới trước một căn phòng ở bình địa, trên cửa phòng treo một bức hoành phi, trên hoành phi viết hai chữ 'Binh khí'.
Lỗ Khôi cười cười giới thiệu:
- Đây là kho binh khí của đội tuần tra, bên trong có đủ loại binh khí, các ngươi có thể đi vào lựa chọn cái mình thích, mỗi người chỉ có thể chọn một loại.
- Có điều trước khi lựa chọn binh khí, có một số việc vẫn phải nói rõ với các ngươi.
Nụ cười trên mặt Lỗ Khôi đã thu liễm,
- Mỗi một loại binh khí đều có ưu thế của mình, ví dụ loại vũ khí dài như trường thương, ưu thế là ở trên cự ly, có thể giúp các ngươi không cần tới quá gần vẫn có thể công kích đến quái quyệt.
- Trường thương cũng là binh khí mà đội viên tuần tra lựa chọn nhiều nhất, loại binh khí ngắn như kiếm thì được cái nhẹ nhàng linh hoạt, chọn gì thì phải xem ý của các ngươi, cá nhân ta kiến nghị các ngươi vẫn chọn vũ khí dài thì hơn.
Lỗ Khôi nói xong liền mở cửa, binh khí trong phòng lóe lên ánh sáng màu trắng bạc.
Bốn người Chu Phàm đi vào, nhìn hai ba trăm kiện binh khí trong phòng, liền có một loại cảm giác hoa cả mắt.
- Thiệt, thiệt to rồi.
Hai mắt Sầu Hầu thất thần, hắn nhìn nhìn Hầu Côn trong tay mình, cảm thấy những binh khí trong phòng mạnh hơn quá nhiều, sớm biết vậy hắn đã không mang theo Hầu Côn.
Lỗ Khôi không nhịn được cười nói:
- Sầu Hầu, nếu ngươi nguyện ý tặng Hàn Cốt Bạch Côn cho ta, binh khí trong phòng này, ta cho phép ngươi chọn lựa năm kiện.
Sầu Hầu nghe vậy, lập tức ôm lấy Hầu Côn, điên cuồng lắc đầu nói:
- Không được đâu, cha ta nói, gậy còn người còn, gậy mất... người còn, không thể tặng cho ngươi được.
Lý Nhị Lư và Hà Tào đi dạo một vòng, cuối cùng bọn họ vẫn mỗt người lấy một cây hồng anh trường thương, bọn họ cảm thấy Lỗ đội trưởng nói rất có lý, một tấc dài một tấc mạnh, phải biết rằng bọn họ chính là đối mặt với quái quyệt.
Chu Phàm lại chậm chạp không quyết.
Chu Phàm mỗi một vũ khí đều cầm lấy để xem, sau đó lại đặt xuống, mày hắn nhăn lại, hắn quả thật chưa nghĩ ra nên dùng vũ khí gì.
Lỗ Khôi thấy vậy cũng không lên tiếng thúc giục, trải qua tiếp xúc trong đoạn thời gian này, hắn biết Chu Phàm là một người rất có chủ ý.
Chu Phàm chọn một hồi lâu, hắn cầm lấy một thanh hoàn thủ trực đao.
Chuôi đao có đầu tròn, đốc đao hình đào tròn, thân đao sắt bóng dài tám mươi cm, lưỡi đao to lớn sắc bén, mũi đao lại mang theo một tia hàn khí sắc bén.
- Xác định muốn chọn đao à?
Lỗ Khôi thấy Chu Phàm cầm đao rồi thì không có ý đặt xuống nữa, hắn mở miệng nói:
- Đao thân là vũ khí ngắn có lẽ linh hoạt hơn trường thương, nhưng so với kiếm thì lại không đủ nhẹ nhàng.
Chu Phàm lại không có ý đổi, mà là cầm lấy vỏ đao, cho đao vào, nói:
- Ta thích đao.
Kỳ thật Chu Phàm chọn đao là trải qua cân nhắc nghiêm túc, trường thương có ưu thế chiều dài, nhưng không đủ linh hoạt, hắn nghiêng về lựa chọn binh khí linh hoạt hơn một chút.
Về phần trường kiếm thì Chu Phàm cũng có từng cân nhắc, nhưng hắn đã là Lực Khí Sơ Đoạn, khí lực có hơn năm trăm cân, thân kiếm quá mỏng, không dễ phát huy ra ưu thế khí lực của hắn.
Mà đao bản thân chính là dùng chém bổ làm chủ hiển nhiên thích hợp với người có khí lực lớn hơn.
Thanh hoàn thủ trực đao mà hắn chọn không chỉ có thể sử dụng một tay, cũng có thể cầm nắm hai tay, cầm nắm hai tay chém bổ xuống uy lực sẽ lớn hơn.
Vấn đề duy nhất là hắn trước giờ chưa từng sử dụng đao, có điều binh khí khác cũng chưa từng dùng, đã đều cần luyện tập, vậy dứt khoát chọn đao ở trong mắt hắn là dùng đơn giản hơn.
Lỗ Khôi không khuyên nữa.
Sầu Hầu do dự một chút, cũng không chọn vũ khí, hắn vẫn quyết định dùng Hầu Côn của mình.
Như vậy binh khí chính là chọn xong rồi.
Lỗ Khôi dẫn theo bốn người Chu Phàm rời khỏi kho binh khí, đi tới gian nhà ở giữa.
Gian nhà này khác với kho binh khí dựng bằng bùn vàng lúc trước, mà là dùng đá đen tạo thành, lộ ra rất tinh xảo, ngay cả cửa cũng là gỗ son, bảng hiệu treo trên khung cửa chỉ viết một chữ 'Phù' đơn giản.
Tới đây, Lỗ Khôi theo bản năng nín thở, hắn mở miệng nói vào bên trong cửa gỗ:
- Mao lão đại nhân.
- Nói đi.
Bên trong truyền ra một thanh âm có chút tang thương.
Ánh mắt Chu Phàm nghiêm lại, hắn biết bên trong là ai, bên trong là Mao lão đại nhân, một trong hai Phù Sư trong thôn, doanh địa của đội tuần tra không ngờ còn có Phù Sư trấn thủ.
Theo Chu Phàm, võ đạo là kém xa phù pháp của Phù Sư, thậm chí hắn từng nghĩ tới phù pháp rất có khả năng có phương pháp tăng thọ, có điều đáng tiếc là từ trong miệng Chu Nhất Mộc biết được hai vị Phù Sư này đều rất khó tiếp cận, muốn học phù pháp trước mắt mà nói là chuyện không thể.
- Bốn người mới của kỳ này tới rồi.
Lỗ Khôi cung kính nói.
Cửa gỗ rất nhanh liền được mở ra, đi ra chính là Phù Sư thấp lùn Chu Phàm đã từng thấy ở ngày búi tóc.
Phù Sư Mao lão đại nhân không nhìn bốn người Chu Phàm, chỉ ném bốn cái túi vàng trong tay cho Lỗ Khôi, sau đó lại nhanh chóng đóng cửa lại.
Lỗ Khôi không nói gì, ra hiệu cho bốn người Chu Phàm đi cùng hắn, đợi rời xa nhà đá rồi, Lỗ Khôi mới phân phát túi vàng xuống, bọn Chu Phàm một người một cái.
Chu Phàm không cần đoán cũng biết bên trong là phù lục, phù lục của thế giới này có lực lượng rất thần kỳ.
Lỗ Khôi giải thích:
- Chúng ta gọi nó là phù đại (túi phù), bên trong có ba đạo phù lục, một đạo trong đó là Trắc Quyệt Phù mà buổi sáng hôm nay đã nói với các ngươi rồi, hai đạo còn lại là Tiểu Diễm Phù, các ngươi có thể mở ra xem.
Chu Phàm nhẹ nhàng kéo một cái, dây hồng buộc ở miệng phù đại được cởi ra, hắn lấy ra ba đạo phù lục trong túi, ba đạo phù lục này đều dài bằng bàn tay, rộng bằng ba ngón tay.
Trong đó có hai đạo phù văn màu giống hệt nhau, tạo cho người ta một loại cảm giác nóng bức.
Sầu Hầu, Lý Nhị Lư, Hà Tào đều nghiêm túc nhìn phù lục trong tay.
Sắc mặt Lỗ Khôi nghiêm túc nói:
- Các ngươi nhớ kỹ, ba đạo phù lục này rất quý giá, đừng làm mất khi tuần tra, nếu làm mất, muốn xin lại sẽ có chút khó khăn, cũng đừng có chú ý xấu gì, cố ý làm mất để xin thêm phù lục, một khi bị phát hiện, xử phạt không phải là các ngươi có thể chịu được đâu, biết chưa?
Bốn người Chu Phàm đều gật đầu, tỏ vẻ hiểu rồi.
Lỗ Khôi lại tiếp tục nói:
- Trắc Quyệt Phù thì các ngươi đều biết sử dụng thế nào rồi, sau đây ta sẽ nói Tiểu Diễm Phù là quan trọng nhất khi tuần tra, khí lực và binh khí của quái quyệt đều rất khó đối phó, chúng ta chủ yếu là dựa vào Tiểu Diễm Phù.
Chu Phàm nhìn Tiểu Diễm Phù trong tay, tâm tư của hắn khẽ động, hắn vốn một mực suy nghĩ đội tuần tra là làm thế nào để đối kháng với quái quyệt, xem ra chỗ dựa chính là phù lục.
Hiện tại hắn cũng có chút hiểu được, vì sao phụ thân Chu Nhất Mộc khi tìm kiếm vật giữ mạng cho hắn lại không lựa chọn phù lục, mà là lựa chọn lão cẩu, thì ra những thứ này đội tuần tra đều có rồi.
Lỗ Khôi từ trong tay Lý Nhị Lư cầm lấy Tiểu Diễm Phù và trường thương, hắn dán Tiểu Diễm Phù lên hướng, phù bằng giấy vàng lập tức quấn lên trên cán thương.
Cán thương từ chỗ phù hiện lên văn lộ hình hỏa diễm, văn lộ một mực lan ra đến mũi thương mới dừng lại.
Ánh mắt Lỗ Khôi trở nên lạnh lùng, vung nhẹ trường thương, mũi thương hóa thành dây nhỏ màu đỏ thẫm xẹt qua không khí, mang theo một trận nóng hầm hập.
Bốn người Chu Phàm đều ánh mắt sáng ngời nhìn động tác của Lỗ Khôi.
Lỗ Khôi lại đưa tay đặt lên hoàng phù trên cán thương, chỉ qua vài giây, hoàng phù dính chặt trên thân thương đã tróc ra khỏi cán thương, rơi vào trong tay hắn, văn lộ đỏ thẫm trên thân thương cũng tiêu tán không thấy đâu.
Lỗ Khôi cười nói:
- Chỉ cần đặt tay lên trên hoàng phù là có thể lấy xuống, Tiểu Diễm Phù kèm trên cán thương có lực sát thương không nhỏ đối với quái quyệt, đã hiểu chưa?
Chu Phàm nhíu mày hỏi:
- Một khi như vậy, vì sao còn lấy hoàng phù xuống.
Từ lấy hoàng phù ra đến dán lên cán thương sợ rằng cũng cần vài giây, nếu lúc chiến đấu khẩn cấp, vài giây ngắn ngủi này cũng rất chết người.
Đạo lý lãng phí thời gian khi chiến đấu chẳng khác nào là lãng phí sinh mệnh, khi Chu Phàm làm hình cảnh đã rất hiểu.
Khi xông vào một khu nhà để bắt đạo tặc có súng, bất kỳ một cảnh sát nào nhất định cũng phải lên đạn, mở chốt an toàn trước, nếu chờ tới khi nhìn thấy đạo tặc mới làm những động tác trước khi nổ súng này, vậy là quá ngu.
Lỗ Khôi nhìn Chu Phàm với vẻ tán thưởng, hắn không ngờ Chu Phàm nhanh như vậy đã ý thức được vấn đề này, có điều hắn lại thở dài nói:
- Bởi vì không tiêu hao nổi.
- Hoàng phù trong tay các ngươi chỉ ở trạng thái giấy vàng nguyên thủy, phù lực mới không thể xói mòn, một khi dán lên trên binh khí, phù lực sẽ dần dần mất đi, một đạo Tiểu Diễm Phù tối đa chỉ có thể kiên trì được trạng thái phụ binh (kèm lên binh khí) nửa canh giờ.
- Chế tác phù lục toàn là dựa vào hai vị Phù Sư lão đại nhân trong thôn, hơn nữa tài liệu tiêu hao rất quý giá, không thể lãng phí như vậy được, Tiểu Diễm Phù chỉ có thể dùng trên đối phó quái quyệt, các ngươi hiểu chưa?
Chu Phàm nhíu mày, nếu là vậy, quả thực không thể một mực duy trì trạng thái phụ binh, uy hiếp của nguy hiểm lại tăng lên, hắn nghĩ nghĩ một chút lại hỏi:
- Phù lục nhất định phải đặt ở bên trong phù đại à?
Lỗ Khôi lắc đầu nói:
- Vậy thì không hẳn, chỉ cần các ngươi không làm mất, các ngươi thích một mực cầm cũng không có vấn đề gì, có điều ta cảnh cáo bốn người các ngươi, nếu làm mất, muốn xin lại, có lẽ phải chờ một đoạn thời gian, cái này đại biểu cho trên tay các ngươi trong đoạn thời gian này sẽ thiếu một đạo Tiểu Diễm Phù, thậm chí ngay cả một đạo Tiểu Diễm Phù cũng không có.
- Không có phù chính là chuyện rất nguy hiểm.