Yên Chi muốn hắn dùng tim để trao đổi Du Tứ Quý thì tuyệt đối là chuyện không thể, hai người không có gì để bàn.
Hai người một đêm không nói gì, chỉ đều làm chuyện của mình, khi đến giờ, Chu Phàm rời khỏi thuyền gỗ.
Chu Phàm vừa đi, Yên Chi nhìn thân ảnh biến mất đó, hừ một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía huyết cầu to lớn, nàng lại thở dài một tiếng.
Sáng sớm đường phố chợ sáng dòng người như nước, các tiểu phiến liên tục rao hàng, có thể dễ dàng ngửi được các loại mùi đồ ăn sáng xộc vào mũi.
- Chu huynh, nơi này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây