Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 25: Đại liễu phẫn nộ

Chương Trước Chương Tiếp

Bầu không khí có chút ngưng trệ, Chu Nhất Mộc nói:

- Đại Liễu, bất kể là như thế nào, chúng ta vẫn là huynh đệ, có chuyện gì cứ nói thẳng là được.

Quế Phượng không nói gì, chỉ trầm mặc nghe.

Tâm tình của Chu Phàm có chút quái dị, kiếp trước kiếp trước bận chiếu cố nãi nãi và muội muội, bận học tập công tác, ngay cả bạn gái cũng không có, hôm nay lại gặp loại chuyện bị người ta từ hôn này.

- Ta biết yêu cầu này sẽ khiến Chu đại ca rất khó xử.

Tầm mắt Đại Liễu trước tiên nhìn từ trên người Chu Phàm rồi chuyển qua Chu Nhất Mộc,

- Nhưng ta vẫn phải nói...

Đại Liễu tạm dừng một chút, mới khẽ cắn môi nói:

- Ta hi vọng trong đoạn thời gian này tìm ngày lành để A Phàm và Tiểu Liễu thành thân.

Lời này vừa được nói ra, Chu Nhất Mộc và Quế Phượng lập tức ngây đơ.

Chu Phàm cũng có chút ngây đơ, không phải nói đến để từ hôn à? Sao lại biến thành thương lượng hôn kỳ? Cho dù nữ nhi của ngươi bộ dạng cũng cao lớn thô kệch như ngươi, vậy cũng đừng đẩy nàng vào hố lửa chứ, loại đoản mệnh như ta, không sống được mấy năm nữa, ngàn vạn lần đừng làm như vậy ...

Sau khi có phản ứng, Chu Nhất Mộc trầm giọng nói:

- Đại Liễu, ngươi uống say à? Nói vớ vẩn gì thế?

Đại Liễu lắc đầu nói:

- Chu đại ca, mới có chút rượu này, ta không say, ta là nghiêm túc, A Phàm và Tiểu Liễu từ nhỏ đã định việc hôn nhân, hiện tại chỉ là để hai đứa bọn nó thành thân, đây là chuyện rất bình thường, ta biết thế này có chút vội vàng...

Chu Nhất Mộc sầm mặt, ngắt lời nói:

- Đại Liễu, đừng nói nữa, ta sẽ không đáp ứng.

Trong lòng Quế Phượng cảm thấy có chút hổ thẹn, nàng vốn tưởng rằng đối phương là tới từ hôn làm mất mặt Chu gia, ai ngờ hoàn toàn không phải như nàng nghĩ, nàng cũng mở miệng khuyên nhủ:

- Đại Liễu, việc này chúng ta không thể đáp ứng.

Kỳ thật cho dù Đại Liễu không đến từ hôn, Quế Phượng cũng không định để nhi tử của mình cưới Tiểu Liễu, dẫu sao số tuổi thọ của hai người thọ chênh lệch quá lớn, nếu nhi tử của mình bốn năm sau không còn sống nữa, vậy không phải là hại Tiểu Liễu sao?

Hai nhà Liễu Chu xưa nay giao hảo, loại chuyện này Chu gia bọn họ không làm được.

Đại Liễu gấp giọng nói:

- Chu đại ca, tẩu tử, vì sao không đáp ứng? Chuyện chúng ta đã nói sao có thể thay đổi là thay đổi.

Chu Nhất Mộc thở dài nói:

- Đại Liễu, ngươi cũng biết nguyên nhân chúng ta không đáp ứng mà, hiện tại A Phàm không xứng với Tiểu Liễu nhà các ngươi.

Đại Liễu phụng phịu nói:

- Nói bậy, ta thấy A Phàm rất tốt, nếu bên ngoài có người dám nói A Phàm không xứng với Tiểu Liễu nhà ta, xem ta có xé nát miệng hắn ra không?

Chu Nhất Mộc không nói nữa, mà là bưng chén rượu lên, ra hiệu cho Đại Liễu, Đại Liễu hiểu ý, hắn và Chu Nhất Mộc chạm chén, hai người lại uống rượu.

Chu Nhất Mộc hòa hoãn nói:

- Đại Liễu, tâm ý của ngươi chúng ta nhận, nhưng việc này thật sự không được, kỳ thật hôm nay ngươi không tới tìm ta, ta cũng định chờ sau khi A Phàm vào đội tuần tra thì tới tìm ngươi, việc hôn nhân hai nhà chúng ta định ra hay là thôi đi, là Chu gia kiên trì từ hôn, cũng không sợ người trong thôn bịa đặt đồn nhảm về Tiểu Liễu, chờ việc này nguội đi một đoạn thời gian, ngươi lại tìm một gia đình tốt cho Tiểu Liễu.

Đại Liễu vỗ bàn, thức ăn trên bàn bị chấn cho rung lên, hắn đứng lên lớn tiếng kích động nói:

- Chu đại ca, có phải ngươi khinh thường Đại Liễu ta không?

- Đại Liễu, có gì từ từ nói.

Quế Phượng vội vàng nói.

- Đại Liễu thúc, ngươi đừng kích động, trước tiên cứ ngồi xuống đã.

Chu Phàm ở bên cạnh khuyên nhủ.

- Việc hôn nhân đã nói từ nhỏ, sao có thể nói thôi là thôi? Việc này ta tuyệt không đáp ứng.

Trên mặt Đại Liễu lộ ra nộ ý,

- Các ngươi đây là muốn thất tín bối nghĩa.

Chu Phàm nhìn Đại Liễu đang phẫn nộ mà nghẹn lời, cho dù người không hiểu gì về Đại Liễu như hắn người cũng nhìn ra được, Đại Liễu tuyệt đối không phải dùng tâm kế lấy tiến làm lùi để từ hôn, nếu không sau khi Chu Nhất Mộc nói ra những lời đó, hắn nên thấy tốt thì dừng, Đại Liễu này là thực sự muốn gả nữ nhi cho hắn.

Đại Liễu là một hảo hán trọng lời hứa, nhưng trong lòng Chu Phàm cảm thấy càng lúc càng không ổn.

Chu Nhất Mộc nghiêm mặt nói:

- Đại Liễu, ngươi đừng càn quấy, nếu có thể rút việc hôn nhân, cứ coi như Chu Nhất Mộc ta thất tín bối nghĩa, có lỗi với Liễu gia các ngươi.

Đại Liễu tức giận đến ngực phập phồng, râu đen rung rung giống như sắp phụt ra, hắn cả giận nói:

- Chu đại ca, ta biết ngươi muốn thôi việc hôn nhân, là vì số tuổi thọ của A Phàm thấp, các ngươi bận tâm số tuổi thọ của A Phàm thấp, nhưng Đại Liễu ta không bận tâm, cho dù A Phàm chỉ có thể sống một năm, Tiểu Liễu cũng phải gả cho hắn.

- Chuyện thất tín bối nghĩa Đại Liễu ta không làm được, hơn nữa ta tin, nếu việc này đổi lại là số tuổi thọ của Tiểu Liễu thấp, ngươi và tẩu tử cũng sẽ không để A Phàm không cưới Tiểu Liễu.

Quế Phượng và Chu Nhất Mộc trầm mặc, trong lòng Chu Phàm có chút quýnh lên rồi, nhưng loại chuyện này hắn là hoàn toàn không thể nói được, vẫn phải dựa vào cha mẹ.

Chu Nhất Mộc kiên định lắc đầu nói:

- Đại Liễu, chuyện này ta vẫn không thể đáp ứng.

Đại Liễu không ngờ mình đã nói đến mức này, Chu Nhất Mộc vẫn không chịu nhả ra, hắn nhìn Chu Phàm, nghĩ nghĩ một chút rồi nói:

- Chu đại ca, ta cảm thấy việc này không chỉ nghe ý kiến của ngươi, chúng ta nghe ý kiến của A Phàm một chút đi.

Đây là Đại Liễu muốn đường vòng cứu nước.

Chu Nhất Mộc nhìn Chu Phàm một cái, không nói gì.

- A Phàm, ngươi nói đi, ngươi có thích Tiểu Liễu không?

Đại Liễu thấy Chu Nhất Mộc ngầm đồng ý, hắn lại nhìn Chu Phàm hỏi.

Chu Phàm rất hiểu tâm tư của Đại Liễu, hắn xấu hổ cười khan mấy tiếng sau đó nói:

- Đại Liễu thúc, ta đương nhiên thích Tiểu Liễu...

Trên thực tế Chu Phàm ngay cả Tiểu Liễu cô nương trông thế nào cũng không biết, có điều hắn không dám lấy cớ mất trí nhớ để thoái thác, bằng không Đại Liễu còn tưởng rằng hắn đang tìm cớ nói không thích Tiểu Liễu, ở Đại Liễu mà nói như vậy, sẽ khiến Đại Liễu rất mất mặt, cho nên Chu Phàm chỉ có thể kiên trì nói là thích.

- Vậy được rồi.

Đại Liễu vỗ tay hô:

- Chu đại ca, tẩu tử, ngươi xem A Phàm thích Tiểu Liễu, Tiểu Liễu thích A Phàm, các ngươi lại nhẫn tâm cầm gậy đánh uyên ương sao?

Chu Nhất Mộc và Quế Phượng cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía Chu Phàm, đêm qua Chu Phàm còn nói quên cả bộ dạng của Tiểu Liễu, vì sao hiện tại lại nói như vậy? Chẳng lẽ ký ức của Chu Phàm đã khôi phục một chút rồi à?

Chu Phàm ho khan một tiếng nói

- Đại Liễu thúc, ngươi đừng có gấp, ngươi trước tiên nghe ta nói hết đã.

- Ngươi nói đi.

Đại Liễu nhíu mày nói.

Chu Phàm thở dài nói:

- Đại Liễu thúc, ta thích Tiểu Liễu, nhưng ta cảm thấy cha mẹ ta nói đúng, đừng nói số tuổi thọ chỉ có thể sống bốn năm, ta gia nhập đội tuần tra, nguy hiểm phải đối mặt càng nhiều hơn, không nói trước được có thể sống bao lâu, nếu ta chết, Tiểu Liễu sẽ thảm rồi, chính bởi vì ta thích Tiểu Liễu, cho nên càng không thể hại nàng.

- Đứa nhỏ này, thế sao gọi là hại được?

Trên đầu Đại Liễu giống như bốc ra lửa vậy, hắn vội vàng nói:

- Chuyện tương lai không ai nói chắc được, ta cảm thấy ngươi có thể sống rất lâu, tuyệt đối không chỉ bốn năm.

Chu Phàm cầm lấy vò rượu, rót một chén cho Đại Liễu, lại rót đầy một chén cho mình, sau đó mới vẻ mặt nghiêm mặt bưng chén rượu lên nói:

- Đại Liễu thúc, hôm nay tâm ý của ngươi ta và cha mẹ đều nhận, ta kính ngươi một chén, ta cũng không cam lòng chỉ có thể sống bốn năm, cho nên ta sẽ nghĩ cách để sống sót.

- Nhưng thế cũng không có nghĩa là ta nhất định có thể sống sót, ta không thể để Tiểu Liễu phải cược một ván cùng ta, ta cũng hi vọng ngươi có thể suy nghĩ cho Tiểu Liễu, ngươi nguyện ý gả Tiểu Liễu cho ta, vạn nhất ta chết rồi, ngươi bảo sao Tiểu Liễu sẽ thế nào?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)