Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 198: Gia thụ pha

Chương Trước Chương Tiếp

Khi sắc trời tờ mờ sáng, doanh địa của ba thôn trở nên náo nhiệt, bọn họ đã chuẩn bị khởi hành.

Tiếng người hỗn loạn ầm ỹ không ngừng truyền đến.

Đêm qua Tam Khưu Thôn kích sát ba quái quyệt ẩn hình, cho đến khi hừng đông mới biết, khi Mãng Ngưu Thôn và Ẩn Phúc Thôn có phòng bị, đã kích sát năm quái quyệt ẩn hình, đáng tiếc lại để một quái quyệt ẩn hình thừa cơ chạy thoát, may mắn là quái quyệt đó chạy trốn đó không bắt đi tiểu hài tử.

Dưới sự đốc thúc của đội hộ vệ, mất một chút thời gian, ba thôn điều chỉnh xong, có thể khi ánh sáng mặt trời mới nhú bắt đầu tiếp tục đi tới.

Hôm nay là ngày thứ ba, bọn họ sẽ rời khỏi xích đạo, đội ngũ di chuyển không thể không bước vào dã ngoại, đi ngang qua một nửa Gia Thụ Pha, tới xích đạo của Kê Vĩ Giang.

Đối với ba thôn mà nói, rời khỏi xích đạo tiến vào dã ngoại là khảo nghiệm đầu tiên bọn họ phải đối mặt khi di chuyển.

Một khi làm không tốt, ba thôn có thể không đi ra được cũng là chuyện rất có khả năng.

Trời cao không khí trong lành, Chu Phàm ngẩng đầu nhìn quyệt tượng hiện ra ở xa xa.

Lần này quyệt tượng là một tòa núi nham thạch như hỏa diễm, hắn chỉ nhìn một cái rồi thu hồi tầm mắt, cưỡi ngựa chạy qua lại ở đoạn giữa của Tam Khưu Thôn, duy trì trật tự của đội di chuyển.

Không tới nửa canh giờ, xích đạo cuối cùng cũng đến cuối.

Hiện ra ở trước mặt đám người là một mảng cỏ xanh rộng lớn.

Ba thôn chỉ hơi tạm dừng một chút, sau đó lại bắt đầu bước vào trong cỏ xanh.

Bánh xe ngựa dê cùng với dấu chân người nghiền ép ra một con đường trên mặt cỏ rậm rạp.

Tốc độ tiến lên của đội ngũ cố ý chậm lại rất nhiều.

Các đội viên của đội hộ vệ cẩn thận cảnh giác nhìn chung quanh.

Cho dù là nhìn một cái, mặt cỏ không có bất kỳ chướng ngại vật gì, cũng rất có thể tiềm tàng nguy hiểm nào đó.

- Dừng lại.

Trứu Thâm Thâm dẫn theo đội viên đi thăm dò ở phía trước giục ngựa trở về la lớn.

Sau đó các đội viên của hắn cũng tách ra, không ngừng hò hét ra hai bên.

Rất nhanh đội ngũ di chuyển của Tam Khưu Thôn ngừng lại, Tam Khưu Thôn dừng lại, Ẩn Phúc Thôn và Mãng Ngưu Thôn cũng không thể không ngừng lại.

Trên mặt mọi người đang di chuyển lộ ra vẻ hoang mang, bọn họ không biết phía trước đã xảy ra chuyện gì.

- Làm sao vậy?

Đám người Chu Phàm cưỡi ngựa vây quanh Trứu Thâm Thâm hỏi.

- Chúng ta ở phía trước phát hiện một mảng huyết thảo (cỏ máu), Mao lão đại nhân bảo chúng ta dừng lại.

Trứu Thâm Thâm trả lời.

Mao phù sư và Trứu Thâm Thâm một mực dẫn mấy đội viên đi trước mở đường, đã bảo dừng lại, vậy chứng tỏ phía trước khẳng định có chuyện phát sinh.

Nghe thấy Trứu Thâm Thâm nói vậy, mấy võ giả bọn Chu Phàm đều theo Trứu Thâm Thâm cưỡi ngựa đi đến phía trước, sau khi xuống ngựa, Mao phù sư đang đứng phía trước một mảng huyết thảo.

Toàn thân huyết thảo đỏ rực, phiến lá hình kim và huyết hoa ba cánh.

Hoàng phù sư nhìn một cái, hơi biến sắc nói:

- Là Huyết Hủ Thảo.

- Huyết Hủ Thảo là gì?

Lỗ Khôi hơi sửng sốt hỏi.

- Đây là một loại độc thảo (cỏ độc), người muốn đi qua trong đó, đụng vào Huyết Hủ Thảo, máu trong cơ thể sẽ bị nó chuyển hóa thành máu ăn mòn, sợ rằng không được bao lâu sẽ hủ hóa thành xương trắng, trở thành chất dinh dưỡng của Huyết Hủ Thảo.

Hoàng phù sư trầm giọng giải thích,

- Loại độc thảo này rất khó giải quyết, chúng ta chỉ có vòng qua nó.

Huyết Hủ Thảo này chỉ rộng nửa mẫu, vòng qua nó cũng không phải việc khó, thông tri cho hai thôn phía sau nói phát hiện Huyết Hủ Thảo, đội ngũ di chuyển bắt đầu làm ra điều chỉnh, vòng qua Huyết Hủ Thảo tiến về phía trước.

Sau khi vòng qua Huyết Hủ Thảo, mọi người lại cẩn thận đi nửa canh giờ, trong lúc này cũng bị một số quái quyệt nhỏ quấy rối, đều bị bọn họ thoải mái thu thập.

Rất nhanh tầm mắt của mọi người đã có thể nhìn thấy bóng dáng của rừng dừa.

Bọn họ cuối cùng cũng tới Gia Thụ Pha.

Nếu thuận lợi, bọn họ có thể trước khi trời tối xuyên qua Gia Thụ Pha đi tới xích đạo của Kê Vĩ Giang.

Hơi phân biệt phương vị một chút, đội ngũ di chuyển đi ra khỏi mặt cỏ bước vào rừng dừa, từng cây dừa cao lớn, thân cây thẳng tắp không cành có từng vòng mộc luân, ở ngọn cây tản ra lá dừa xanh lục, lá dừa to chụm lại như tán nấm, phần dầu lá xòe ra sinh trưởng từng quả dừa giống như quả cầu.

Có điều đội ngũ di chuyển không có ý ngắt quả, bọn họ nôn nóng xuyên qua rừng dừa này, tới nơi bọn họ muốn tới hơn.

Thỉnh thoảng có gió thổi đến, rừng dứa phát ra tiếng sàn sạt.

Đội ngũ dài đằng đẵng uốn lượn đi qua trong rừng dừa, Gia Thụ Pha cơ hồ toàn là cây dừa, địa hình lại có chút dốc đứng, nơi như vậy khiến cho đội ngũ di chuyển hành tẩu có chút cật lực.

Mỗi lần gió nhẹ thổi tới, đội hộ vệ lại có một số đội viên phụ trách ngẩng đầu nhìn về phía trước, bước vào loại địa phương cây rừng này, rất có thể sẽ có quái quyệt từ chỗ cao ập tới.

Cho đến chính ngọ, đội ngũ di chuyển dừng lại nghỉ ngơi một lúc, nhưng không nhóm lửa thổi cơm, chỉ ăn một chút lương khô rồi lại khởi hành, đây là chuyện sớm đã thương nghị trước, ở dã ngoại không có xích đạo bọn họ không thể dừng lại quá lâu, phải mau chóng tiến vào trong xích đạo.

Đội ngũ di chuyển yên lặng tiến về phía trước, thời gian nửa ngày này, trong rừng dừa thỉnh thoảng sẽ có một số quái quyệt kỳ lạ nhảy ra, nhưng dưới sự phân biệt chuẩn xác của Phù Sư, đều là một số quái quyệt cấp Hắc Du, Bạch Du, có một số bị đội hộ vệ giết chết, có một số thì đào tẩu.

Quái quyệt đào tẩu, đội hộ vệ cũng không truy đuổi, mà là xoay người đuổi theo đội ngũ di chuyển.

Gió trong rừng dừa càng lúc càng lớn, ngẩng đầu ngước nhìn, bầu trời đang sáng sủa đã dần dần trở nên mây đen dày đặc.

Sắc mặt người của đội hộ vệ khẽ biến, đây là trời sắp mưa, hơn nữa nhìn độ dày của mây, mưa này chỉ sợ là không nhỏ.

Trước kia khi tuần tra sợ nhất chính là trời mưa, ở dã ngoại, gặp phải trời mưa đối với bọn họ mà nói chính là khảo nghiệm còn ác liệt hơn.

Phù Sư của ba thôn nhanh chóng tụ lại.

- Không thể đi nữa, chúng ta phải dừng lại tránh mưa.

Sắc mặt Mao phù sư lạnh lùng nói.

Bình thường trời mưa sẽ có một số quái quyệt đặc thù trở nên sinh động hơn, nếu một khi trời mưa, tiến về phía trước trong mưa, khó có thể tưởng tượng sẽ gặp phải chuyện nguy hiểm gì.

Nếu so sánh, tuy dừng lại tránh mưa cũng sẽ có nguy hiểm, nhưng so với đi trong mưa thì vẫn an toàn hơn rất nhiều.

Tống phù sư của Mãng Ngưu Thôn thấp giọng chửi thề một câu, hắn gật đầu đồng ý với kiến nghị của Mao phù sư.

Các Phù Sư còn lại đương nhiên cũng sẽ không phản đối.

Các Phù Sư tản ra, thông tri cho người của thôn mình.

Đội ngũ di chuyển rất nhanh liền ngừng lại.

Trong nháy mắt đội ngũ dừng lại, liền dựng Vệ Cổ trên mặt đất, sau khi dựng xong Vệ Cổ, người còn lại bắt đầu tản ra, dùng đao chặt từng cây dừa ở chung quanh.

Chặt cây dừa chung quanh một là để tránh nguy hiểm, thứ hai là những lá dừa đó cũng có thể dùng để chế thành một số dụng cụ che mưa.

Trên bầu trời mây càng lúc càng dày đặc, dần dần chuyển thành mây đen.

Trên mây đen ở chân trời xa xa, có điện quang màu trắng bạc giống như rắn đang chạy, gió cũng biến thành mạnh hơn, thổi cho rừng dừa rung động xào xạc.

Bọn Chu Phàm sớm đã buộc ngựa vào cây, Chu Phàm bước về phía cha mẹ, lại dặn dò bọn họ vài câu, hắn vỗ vỗ vai Sầu Hầu, nói nhỏ:

- Cẩn thận một chút, nhất là dưới chân, nếu có việc gì không ứng phó được thì lớn tiếng gọi ta.

Sắc mặt Sầu Hầu nghiêm túc gật đầu, hắn đã cắm Hàn Cốt Bạch Côn trên bùn đất, tay phải co trong tay áo nắm chặt Tiểu Diễm Phù.

Chỉ chốc lát sau, hạt mưa to như hạt đậu từ trên trời đổ xuống.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)