Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 194: Đêm thứ hai

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe tiếng sủa trầm thấp của đàn chó, ánh mắt Chu Phàm nghiêm lại, hắn rút đao ra, dán hai đạo phù văn lên trên sống đao, xua tay với lão Vương đầu, bảo lão Vương đầu ở lại nơi này.

Chu Phàm đột nhiên chạy vội trên dốc cỏ, hắn đi đến bên cạnh đàn chó, ngẩng đầu nhìn dốc cỏ.

Bên kia dốc cỏ xanh có thứ gì đó đang cấp tốc bò phát ra tiếng sàn sạt... Sau đó từng tiểu hài tử mặt xám trắng không máu từ trên đỉnh dốc thò đầu ra, tổng cộng có mười một khuôn mặt, không ngờ đều là tiểu hài tử mất tích.

Đồng tử của các tiểu hài tử đã biến thành màu xanh lục dậm, vô số ruồi nhặng bay chung quanh đầu chúng, chúng đang dùng đôi mắt xanh lục đó nhìn chằm chằm Chu Phàm bên cạnh đàn chó.

- Đã chết rồi à?

Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, nói khẽ một tiếng.

Đúng lúc này mười một tiểu hài tử nhanh chóng bay qua đỉnh dốc, chúng dùng cả tay và chân nhào xuống dốc, lúc này Chu Phàm đang một mực ngẩng đầu mới phát hiện, thân trên của chúng đã bị xé ra, nội tạng bên trong đã bị khoét sạch triệt để, thân thể trống rỗng chỉ còn lại máu đen đã ngưng kết.

Đàn chó sủa càng lợi hại hơn, đồng thời bắt đầu rục rịch.

- Lão trượng đừng tới đây.

Chu Phàm quát to một tiếng, hắn xông tới những tiểu hài tử đã bị giết này.

Trong tay Lão Vương đầu một mực cầm kèn, hắn thổi lên, tiếng vù vù phát ra.

Đàn chó nghe thấy tiếng kèn toàn bộ đều tỏa ra tứ tán, chạy gấp vòng quanh dốc cỏ.

Tiểu hài tử đã chết có hai đứa nhảy lên, bọn chúng há miệng, lộ ra răng sắc bén biến dị, tay chân mọc ra móng xanh bén nhọn.

Sắc mặt Chu Phàm hờ hững, đao trong tay hắn múa ra từng đạo phong tuyến đỏ thẫm.

Xoẹt Xoẹt.

Khi hai tiểu hài tử đã chết lao về phía Chu Phàm liền bị đao gỉ cắt thành vô số mảnh, đập xuống lăn lộn trên mặt đất.

Chín đứa còn lại cũng bổ nhào tới, cấp tốc chạy nhanh trên mặt cỏ, thay đổi phương hướng di động bao vây lấy Chu Phàm, dùng răng sắc bén, nanh vuốt bén nhọn tấn công về phía Chu Phàm.

Nhưng bọn chúng đều sai rồi, người khác có lẽ sợ vây công, nhưng Chu Phàm luyện khoái đao lại không hề sợ vây công, Tinh Sương Đao nhanh tới chỉ có thể nhìn thấy một lưỡi đao đỏ thẫm bổ về phía những tiểu hài tử đã chết muốn vây công hắn này.

Đàn chó ở ngoại vi cũng sủa to lao tới những tiểu hài tử đã chết, mưu toan hấp dẫn sự chú ý của bọn chúng, chia sẻ áp lực cho Chu Phàm.

Nhưng chờ đàn chó lao tới, những tiểu hài tử này đã bị đao gỉ nhanh tới tuyệt luân chặt đứt tay chân và đầu, máu xanh đen rơi xuống dốc cỏ xanh, không ngừng có từng đoạn thi thể gãy lìa dọc theo dốc cỏ trượt xuống.

Chỉ trong phút chốc ngắn ngủi, chiến đấu đã kết thúc.

Chu Phàm cất đao vào vỏ, sắc mặt hắn lạnh lùng nhìn từng mảnh thi thể rơi đầy đất, trong mắt mang theo nộ ý, những tiểu hài tử này trước khi chết thật sự quá thảm, nội tạng trong thân thể toàn bộ đều bị lấy đi rồi.

Nghe thấy tiếng chó sủa và tiếng kèn, người ở phụ cận đều chạy tới bên này, thấy một màn này.

Chu Phàm quát một tiếng với các đội viên này, bảo bọn họ đi thông tri cho người khác.

Võ giả của ba thôn đều có được thông tri, bọn họ đi tới dốc cỏ nhìn thấy những thi thể này, có người trong mắt lộ ra nộ ý, có người thì mặt lộ vẻ bất đắc dĩ thở dài, có người không đành lòng lại dịch tầm mắt đi.

Địch phù sư của Ẩn Phúc Thôn ngồi xổm xuống cẩn thận kiểm tra một chút, sau đó nghiêm mặt lắc đầu nói:

- Không phải quái quyệt phụ thân, là vì độc tố của quái quyệt ăn mòn mà dẫn tới thi biến, loại thi biến này chỉ có thể chống đỡ cho bọn họ hành động một hai ngày, sau một hai ngày, bọn họ đều sẽ lại mất đi sức hành động, không thể nhúc nhích nữa.

Bởi vì độc tố của quái quyệt ăn mòn mà dẫn tới thi biến, đây là chuyện rất bình thường.

- Có thể nhìn ra được là quái quyệt nào làm không?

Phàm mở miệng hỏi.

Sáu vị Phù Sư kinh nghiệm phong phú đều lắc đầu, bất kể là độc tố hay là khoét sạch nội tạng, bọn họ đều cảm thấy rất xa lạ.

- Đốt đi.

Nghiêm Long Cầm của Mãng Ngưu Thôn mở miệng nói.

Những thi thể này bị độc tố không biết lây nhiễm, không thể mang về doanh địa, để tránh lại phát sinh bất ngờ gì.

Sau khi có được đồng ý, ném một tấm phù lục về phía những hài cốt này, thi thể rất nhanh liền bốc cháy, dâng lên một đạo sương khói đen xì.

Các võ giả của ba thôn tự động tản đi, trở lại doanh địa, báo tin tức cho thân thuộc của người chết, rất nhanh trong doanh địa lại vang lên tiếng khóc cực kỳ bi thương.

Người trong doanh địa vừa đau buồn cho những tiểu hài tử đã chết, cũng bắt đầu lo lắng đường xá di chuyển.

Cho dù trước khi ra, đã có chuẩn bị tâm lý nhất định, nhưng chuyện tới trước mắt, bọn họ mới phát hiện, như vậy vẫn còn lâu mới đủ.

Có điều bọn họ đã không thể quay đầu, chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước.

Dưới bầu không khí này, vội vàng ăn xong cơm sáng, ba thôn lại nhổ trại xuất phát.

Trên mặt không ít đội viên của đội hộ vệ Tam Khưu Thôn đều lộ ra vẻ nản lòng, bọn họ phòng ngự mọi cách, kết quả lại xảy ra chuyện như vậy, trước kia ở trong thôn chưa từng phát sinh chuyện ác liệt đến thế này.

Lỗ Khôi thấy bầu không khí không đúng, hắn lớn tiếng quát to vài câu, các đội viên mới cố xốc lại tinh thần duy trì trận doanh.

Lỗ Khôi cưỡi ngựa đến bên cạnh Chu Phàm, biểu cảm của Chu Phàm lạnh lùng, Lỗ Khôi thở dài nói:

- Đều do ta, đêm qua nếu ta cảnh giác hơn một chút, nói không chừng có thể phát hiện tung tích của những quái quyệt đó.

Trong một đêm liên tục có tiểu hài tử của ba thôn mất tích, quái quyệt này rất có thể không chỉ có một.

Chu Phàm chỉ lắc đầu nói:

- Ta trực thủ nửa đêm trước cũng không phát hiện, không ai ngờ được chúng có thể làm lặng lẽ đến vậy.

- A Phàm, ngươi nói chúng còn có thể tới nơi không?

Lỗ Khôi trầm mặc một chút, bỗng nhiên nói khẽ.

- Đêm qua chúng thành công, khả năng lại đến rất lớn.

Ánh mắt Chu Phàm dần dần biến thành lạnh lùng nghiêm nghị,

- Nếu chúng dám đến nữa...

Sắc mặt Lỗ Khôi ngưng trọng thấp giọng thương lượng một lúc với Chu Phàm, hắn mới cưỡi ngựa tới nói vài câu với bọn Trứu Thâm Thâm, sau đó xoay người đi làm chuyện khác.

Các thôn dân bôn ba trên xích đạo, một ngày lại trôi qua rất nhanh.

Ba thôn di chuyển cuối cùng cũng ra khỏi Đê Khưu Nguyên, quang quyển bảy màu sau lưng đã không thể thấy được nữa, trong ngày này, ba thôn mấy lần gặp phải quái quyệt tập kích, phần lớn là Hắc Du Quái Quyệt rải rác, chỉ độc có một lần là mười con Hắc Du Quái Quyệt đánh tới Ẩn Phúc Thôn.

Tam Khưu Thôn và Mãng Ngưu Thôn tuân thủ ước định, phái ra võ giả, giúp Ẩn Phúc Thôn giết chết những Hắc Du Quái Quyệt này, trong đó Chu Phàm là tích cực nhất, một mình hắn giết bảy Hắc Du.

Khi đêm đến, ba thôn thuận lợi hoàn thành đoạn đường hôm nay, lại bắt đầu hạ trại chuẩn bị qua đêm.

Xích đạo này đã tới cuối rồi, đợi tới ngày mai, ba thôn sẽ khó tránh khỏi phải bước vào trong hoang dã, phải xuyên qua một nửa Gia Thụ Pha, tìm được xích đạo thứ hai, đây sẽ là một chuyện nguy hiểm hơn.

Sau khi hạ trại, các võ giả Phù Sư của Tam Khưu Thôn lại tụ cùng một chỗ, thấp giọng thương nghị chuyện qua đêm.

La Liệt Điền nói:

- Trong thôn trước mắt gia đình có tiểu hài tử đều bảo bọn họ tụ tới góc tây bắc.

- Tốt lắm, vậy xem tối nay chúng còn tới không.

Mao phù sư nghiêm mặt nói.

Lại thương lượng một lúc, mọi người đều giải tán, Chu Phàm trở về ăn cơm với cha mẹ, Chu Phàm nhìn cha mẹ dặn dò:

- Đêm nay những quái quyệt đó rất có thể lại đến nữa, đêm qua chúng chỉ bắt đi tiểu hài tử, nhưng không nói chắc được chúng liệu có công kích người lớn không, buổi tối các ngươi cẩn thận một chút.

Bọn Chu Nhất Mộc đều sắc mặt nghiêm túc gật đầu.

Chu Phàm lại dặn dò bọn họ vài câu, vội vàng ăn xong cơm, mới rời khỏi đi tìm bọn Lỗ Khôi, khiến Chu Phàm có chút tiếc nuối là, Sầu Hầu hắn vẫn chưa thể tự nhiên mở ra Thanh Cân Đồng, nếu không có lẽ có thể mang tới công dụng.

Người của đội hộ vệ Tam Khưu Thôn lấy bụi than chiếu vào góc tây bắc, những bụi than này đều là bụi bếp lấy lúc nhóm lửa thổi cơm.

Cha mẹ có tiểu hài tử đều khẩn trương nhìn động tác của đội thủ vệ.

Bọn họ đương nhiên hiểu, người của đội hộ vệ quây bọn họ lại, là để tránh bi kịch đêm qua phát sinh, cũng đề phòng những quái quyệt đó vẫn có thể đến bắt tiểu hài tử ăn.

La Liệt Điền đi tới trấn an những người này, bảo bọn họ đúng quá sợ, nên làm gì thì làm cái đó, những cái này chỉ là biện pháp dự phòng, bọn họ đi ra xa như vậy, những quái quyệt đó chưa chắc vẫn có thể theo tới.

Rất nhanh trời đã tối triệt để.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)