Chu Phàm không thể động đậy, chỉ có thể để mặc bàn tay to lớn thối rữa bao phủ lấy hắn đang giống như tờ giấy, xách hắn lên.
Trong Tiếng gió vù vù, hắn bị đưa ra khỏi bức họa.
Bàn tay thối rữa buông ra, hắn vốn chỉ là tờ giấy, nhanh chóng khôi phục, biến về bộ dạng trước đó, thương thế trên người vẫn còn.
Chu Phàm vẫn cảm thấy khó hiểu, vì sao hắn lại xuất hiện ở trong tranh, nhưng rất nhanh hắn liền tỉnh ngộ, đây là mộng, mộng thì có lý tính gì mà nói?
- Quả nhiên là người sống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây