Mặt trời chói chang đã dần dần ngả về tây, sẽ rơi vào trong dãy núi xanh ngắt kéo dài về phía tây.
Yến Quy Lai thầm nghĩ cần phải trước khi mặt trời lặn giải quyết Kiển Thụ, một khi thời gian lâu dần, Thụ Kiển Tử không về tổ sợ rằng sẽ khiến Kiển Thụ lập tức giác tỉnh từ thời kỳ yên lặng.
Đợi mọi người nghỉ ngơi xong rồi, Yến Quy Lai mới nhìn mọi người nói:
- Ta lại đi dẫn dụ Thụ Kiển Tử tới đây, nếu số lượng lần này vượt quá hai trăm, vậy ta sẽ không tới nữa, cắt đuôi chúng rồi quay về.
Mọi người trải qua một lần chiến đấu kịch liệt vừa rồi, Tiểu Diễm Phù trên người còn lại đã ít hơn một nửa, nếu số lượng Thụ Kiển Tử quá nhiều, đến lúc đó phù lục không đủ dùng, sẽ lâm vào trạng thái rất không ổn.
Yến Quy Lai lại dặn dò vài câu, mới bước đi.
Bọn Chu Phàm sau khi Yến Quy Lai rời khỏi, lại nằm vào trong dốc cỏ, thay Tiểu Diễm Phù trên binh khí.
Nếu không có gì bất ngờ thì đây chính là một đợt cuối cùng.
Chỉ là bọn họ đợi một hồi lâu, Yến Quy Lai lại quay về một mình.
Các võ giả đều hơi sửng sốt, từ trong dốc cỏ đứng lên.
Vương Thiến Anh dẫn theo mọi người đi tới hỏi:
- Yến đại nhân, Thụ Kiển Tử nhiều quá à?
Yến Quy Lai lắc đầu nói:
- Chúng đuổi theo ta không tới mười trượng thì tự động lui về không, tiếp tục đuổi nữa.
Mặt Mao phù sư lộ vẻ vui mừng nói:
- Vậy số lượng Thụ Kiển Tử của Kiển Thụ chắc là đã đến cực hạn, chúng phải bảo vệ Kiển Thụ, cho nên không dám đi quá xa.
Yến Quy Lai cười nói:
- Theo ta quan sát, chắc là như vậy, lần này Thụ Kiển Tử từ trong sơn động lao ra chỉ có khoảng hai mươi ba mươi con.
- Vậy chúng ta mau đi thôi, giết những Thụ Kiển Tử này, rồi diệt Kiển Thụ vẫn đang ở thời kỳ yên lặng đó.
Có người không nhịn được thúc giục.
Yến Quy Lai bảo trì bình tĩnh nói:
- Không đơn giản như vậy, lưu lại bảo hộ Kiển Thụ đều là tinh nhuệ trong Thụ Kiển Tử, trong đó lại có không ít Thụ Kiển Tử cấp Huyết Du.
- Yến đại nhân, vậy tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?
Vương Thiến Anh mở miệng hỏi.
Yến Quy Lai suy nghĩ một chút nói:
- Chúng không ra, chúng ta chỉ có thể đi tới, có điều kế hoạch lần này có biến hóa, không còn là tru diệt những Thụ Kiển Tử đó, các ngươi chỉ cần nghĩ cách cầm chân đại bộ phận Thụ Kiển Tử cho ta, ta sẽ mau chóng hủy gốc Kiển Thụ đó.
Với thực lực của hắn, chỉ cần các võ giả thay hắn cầm chân đại bộ phận Thụ Kiển Tử, hắn có tự tin có thể lập tức xông tới trước mặt Kiển Thụ, hủy nó đi.
Hoàn toàn không cần phí sức giết chết Thụ Kiển Tử.
- Vạn nhất bên trong số lượng Thụ Kiển Tử hơn xa tưởng tượng của chúng ta thì sao?
Chu Phàm chậm rãi nói.
Lời nói như thùng nước lạnh dội vào đầu mọi người, khiến máu nóng đang sôi trào của mọi người dần dần nguội lại, bọn họ ngơ ngác nhìn nhau.
Số lượng Thụ Kiển Tử trong Sơn động ít ỏi chỉ là bọn họ suy đoán, nhưng thực sự có bao nhiêu, không ai từng tận mắt thấy.
Yến Quy Lai không tức giận, hắn chỉ gật đầu nói:
- Cũng có khả năng này, nếu số lượng thật sự nhiều đến chúng ta không thể đối phó, các ngươi cứ đi trước, ta xem có cơ hội giết Kiển Thụ hay không, nếu không có, ta sẽ đuổi theo các ngươi.
Không giết được Kiển Thụ, Yến Quy Lai cũng sẽ để các võ giả toàn bộ phải liều chết ở đây, cùng lắm thì trở về nghĩ biện pháp khác, nếu thật sự không được, vậy lại xin bên trên giúp đỡ.
Bất kể là như thế nào, trước khi trời tối, bọn họ cũng phải rời khỏi Đông Khưu Sơn, thành hay không thành đều phải xem lần này.
Mọi người vội vàng thương nghị một chút, sau đó chạy tới sơn động chỗ Kiển Thụ.
Bọn họ không cố ý ẩn tàng, chỉ từng bước đi đến sơn động.
Thụ Kiển Tử canh chừng trên đỉnh sơn động phát ra tiếng rít bén nhọn.
Từ Trong động hai mươi ba mươi Thụ Kiển Tử chạy ra, đánh tới các võ giả.
Các võ giả nhanh chóng lui về phía sau, đợi cho những Thụ Kiển Tử này đuổi theo ra cự ly năm sáu trượng, bọn họ mới xoay người đánh nhau với chúng trong núi rừng.
Chu Phàm rất nhanh liền nhạy bén phát hiện, trong hai mươi ba mươi Thụ Kiển Tử này quả nhiên có Thụ Kiển Tử cấp Huyết Du dáng người nhỏ hơn một vòng.
Các võ giả lại không có ý liều mạng, chỉ dựa theo phân phó của Yến Quy Lai, tận lực dây dưa với những Thụ Kiển Tử này.
Mà Yến Quy Lai sớm đã sau khi những Thụ Kiển Tử này rời xa cửa động, một mình nhanh chóng tiến vào trong sơn động.
Bản thể của Kiển Thụ cực kỳ yếu ớt, nếu Yến Quy Lai tới gần, một chưởng là có thể đánh gãy nó.
Chắc rất nhanh có thể có kết quả.
Yến Quy Lai vào sơn động không đến một thoáng, những Thụ Kiển Tử này cảm ứng được gì đó, chúng phát ra tiếng kêu bén nhọn, không chút do dự bỏ qua các võ giả xoay người phóng về hang ổ.
Nhưng các võ giả chính là đang chờ thời khắc này, mỗi người đều bạo phát, xông tới giết Thụ Kiển Tử.
Những Thụ Kiển Tử này căn bản không để ý công kích không để ý đến từ sau lưng, bị chém ngã có thể đứng lên tiếp tục chạy, không thể đứng lên chỉ có thể giãy dụa lăn lộn trên mặt đất cũng phải bò về phía Kiển Thụ.
Thụ Kiển Tử chỉ muốn về hang ổ.
Loại kiên định này nằm ngoài dự kiến của mọi người trong đội thảo phạt, sau khi bọn họ bạo phát ở phía sau chém giết Thụ Kiển Tử như bổ dưa thái rau, có điều tốc độ của bọn họ vẫn chậm lại, mà khoảng mười Thụ Kiển Tử cấp Huyết Du thực lực cường đại tốc độ nhanh nhất đã thừa cơ nhảy vào trong sơn động.
Sau khi mọi người giết chết một bộ phận Thụ Kiển Tử, Vương Thiến Anh quát khẽ một tiếng:
- Đi vào giúp Yến đại nhân.
Vương Thiến Anh xông vào trước tiên, những người còn lại theo sát phía sau.
Thân hình Chu Phàm khựng lại một chút, hắn nhìn nhìn Cấm Tà Phù trên tay trái, xác nhận không có vấn đề mới đi theo sau lưng mọi người xông vào.
Chu Phàm vừa vào sơn động, liền có một trận âm phong phả vào mặt, điều này khiến hắn hơi híp mắt lại.
Sơn động rất, cao đến mười trượng, hơn nữa không phải là một mảng đen xì, bởi vì ở sâu trong sơn động có một gốc cốt thụ (cây xương) cao gần hai trượng đang phát ra quang mang trắng ởn, lờ mờ chiếu sáng cả sơn động.
Cây này có tán cây giống như cái ô, nó rủ xuống từng cành lớn giống như xương cánh tay, phía cuối mỗi cành xương đều kết ra kén xương trắng hình trứng nhiều không đếm được.
Kén xương vẫn đang lờ mờ đập, có một số nứt ra từng vết nhỏ.
Dưới kén chất đống vô số xương cốt.
Mọi người nhìn nhìn gốc Kiển Thụ đó, đều hơi sửng sốt.
Ở ngoài Kiển Thụ ba trượng, Yến Quy Lai đang bị một đám Thụ Kiển Tử điên cuồng xông tới cầm chân.
Những Thụ Kiển Tử này không con nào không phải quái quyệt cấp bậc Huyết Du, cho dù Yến Quy Lai thực lực cao siêu, cứ đánh ra một chưởng có thể đập bay một con quái quyệt, nhưng những quái quyệt này chỉ cần không chết sẽ lập tức từ dưới đất nhảy lên.
Có tới hơn ba bốn mươi con, cho dù là Yến Quy Lai trong nhất thời cũng không rảnh tay đối phó Kiển Thụ.
Các võ giả vội vàng tiến lên hỗ trợ.
Thấy các võ giả xông tới, Thụ Kiển Tử cấp Huyết Du lại chia ra một số phát ra tiếng rít sắc nhọn giết tới võ giả.
Áp lực của Yến Quy Lai giảm mạnh, hắn từng chưởng đập bay quái vật cấp Huyết Du, từng bước đi tới, hắn quát lớn:
- Các ngươi cẩn thận một chút, Kiển Thụ tỉnh rồi, nó đang thúc sinh Thụ Kiển Tử, chúng ta phải giết nó trước khi đám Thụ Kiển Tử này sinh ra.
Trong lòng mọi người thắt lại, kén xương dưới tán cây xương trắng nhiều tới mấy trăm, nếu toàn bộ đều từ trong kén xương phá kén mà ra, bọn họ muốn sống sót rời khỏi cũng khó.
Vừa nghĩ tới điểm này, không ít người vội vàng uống vào một ngụm Cuồng Huyết Tửu, thân thể lại bành trướng bạo phát, ý đồ ngăn lại những Thụ Kiển Tử cấp Huyết Du hơn.
Chỉ là đại bộ phận những Thụ Kiển Tử này vẫn lao về phía Yến Quy Lai, chúng đương nhiên cũng biết một khi Yến Quy Lai tới gần, sẽ có uy hiếp thế nào đối với Kiển Thụ.
Người và Thụ Kiển Tử triển khai chém giết giống như thi đua trong sơn động, vết nứt trên kén xương treo bồng bềnh trên Kiển Thụ cũng càng lúc càng nhiều.