Bổn ý của lão hổ vẩy lông có thể chỉ muốn vẩy xuống bụi bặm trên người, nhưng phối hợp với tác dụng quan trọng của cơ nhục toàn thân nó, loại vẩy xoắn ốc này là cơ nhục toàn thân đều run run, là một loại chỉnh hợp tất cả cơ nhục trên cột sống, khớp xương, tứ chi, khiến cho chúng xoáy thành một đoàn khí lực cường đại.
Bất kể là mãnh hổ hay là người, nếu cơ nhục không thể điều động chỉnh hợp, đó chính là ai đi đường nấy, khổ người có to khỏe tới mấy, cũng không thể phát huy khí lực một cách hữu hiệu.
Giống như người thường đánh ra một quyền, không có kinh nghiệm, một quyền hắn đánh chỉ phát huy được lực lượng của cơ nhục chi trên, nhưng võ giả lại có thể chân hông hợp nhất, dựa vào lực lượng của cơ nhục ở thắt lưng, khiến quyền đầu mình đánh ra biến thành hung mãnh sắc bén hơn.
Chu Phàm nằm dưới đất, giống như một con mãnh hổ, hắn đầu tiên là khiến toàn thân mình trầm tĩnh lại, ý đồ có thể đạt tới một loại trạng thái toàn thân thả lỏng.
Khi Chu Phàm cảm thấy được rồi, toàn thân hắn đột nhiên run lên, có thể nghe thấy thân thể phát ra hai tiếng vang rất nhỏ.
Chu Phàm rất nhanh liền nhíu mày lắc đầu, trước tiên không nói vấn đề tiết tấu hô hấp, chỉ là loại cơ nhục run run này cũng không thể đồng bộ, vừa rồi cơ nhục ở tứ chi của hắn rung quá nhanh, cơ nhục ở bộ vị khác ngược lại không theo kịp tiết tấu.
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút, dứt khoát bỏ qua vấn đề hô hấp, hắn trước tiên bắt đầu luyện tập vấn đề đồng bộ tiết tấu cơ nhục khi rung rung.
Luyện tập luôn rất buồn tẻ, sau khi lần lượt thất bại không ngừng sửa đúng tư thế, tận lực khiến cơ nhục rung đồng bộ.
Mất tới một tiếng, Chu Phàm mới làm được cơ nhục khi mãnh hổ đẩu mao đều rung rung đồng bộ, tư thế của hắn cũng không thể bới móc, mỗi lần toàn thân run lên, chính là phát ra một tiếng vang, tựa như tiếng vô số đôi giày quân đội đồng loạt giẫm lên nền xi-măng vậy, một tiếng chỉnh tề này, chứng tỏ hắn cuối cùng cũng làm được rung đồng bộ.
Nhưng Chu Phàm cảm thấy ngực tưng tức, hắn biết đó là bởi vì nguyên nhân tiết tấu hô hấp không đúng, hắn lại bắt đầu thử điều chỉnh hô hấp trong động tác.
Lại qua nửa tiếng, Chu Phàm mỗi lần khi 'Mãnh Hổ Đẩu Mao' cơ nhục nhất trí đồng bộ, hô hấp cũng biến thành tiết tấu riêng biệt ba hít một thở.
Mãnh Hổ Đẩu Mao cũng được Chu Phàm luyện một cách hoàn mỹ, Chu Phàm đứng lên, đánh ra một quyền vào không trung, thậm chí cảm thấy cơ nhục toàn thân đều hơi rung rung theo.
Có điều, hoàn thành Mãnh Hổ Đẩu Mao chỉ là khởi đầu.
Chu Phàm nghỉ ngơi một lúc, về trong phòng uống một ngụm nước, đợi sau khi trạng thái tinh thần, thân thể hồi phục, sắc mặt hắn ngưng trọng đứng trên mặt đất ở hậu viện, hai tay hóa trảo, bắt đầu luyện tập từ Mãnh Hổ Thân Yêu.
Sau khi Mãnh Hổ Thân Yêu đã chính xác, chính là hoàn thành Mãnh Hổ Tẩy Trảo, Mãnh Hổ Tẩy Trảo, hai tay Chu Phàm chống xuống đất trồng cây chuối, sử ra Mãnh Hổ Đạn Thối.
Chỉ là khi Mãnh Hổ Đạn Thối, Chu Phàm rất nhanh đã nhào lộn đứng thẳng trở lại, bởi vì động tác Mãnh Hổ Đạn Thối của hắn không ra được.
Hắn phải nối liền Mãnh Hổ Tứ Thức một cách hoàn mỹ vô khuyết, mới là xem như hoàn thành một lần tu luyện Tô Tỉnh Tứ Thức của Hổ Hình Thập Nhị Thức.
Lại bắt đầu tập lại, Mãnh Hổ Thân Yêu, Mãnh Hổ Tẩy Trảo rồi đến Mãnh Hổ Đạn Thối đều không có vấn đề, chỉ là khi hai chân chỉ chạm đất chuyển thành Mãnh Hổ Đẩu Mao thì lại vẫn có lỗi.
Lần thứ ba, lần thứ tư cho đến lần thứ năm, tứ chi Chu Phàm chạm đất, toàn thân run lên.
Rắc một tiếng, ba hít một thở, cơ nhục từ thả lỏng đến căng cứng, Chu Phàm chỉ cảm thấy thời gian giống như biến thành chậm lại, hắn có thể cảm thấy quanh người có khí đặc thù bao bọc thân thể hắn rồi lưu động.
Đáng tiếc là khí này giống như bị một tầng màng mỏng ngăn cách, thủy chung không thể thấu vào thân thể của Chu Phàm.
Chỉ một thoáng, Chu Phàm đã thoát khỏi loại trạng thái này.
- Khí đó chính là nguyên khí à?
Sắc mặt Chu Phàm hơi biến hóa.
Bất kể là bản sao của Hổ Hình Thập Nhị Thức hay là lời Lỗ Khôi nói, tu tập Tô Tỉnh Tứ Thức này liền mạch lưu loát, là có thể hút vào thiên địa nguyên khí, từ đó thối luyện nhục thân, khiến cho khí lực của hắn tăng mạnh, mới xem như vượt qua được ngưỡng cửa của võ đạo, trở thành võ giả chân chính.
Về phần làm như thế nào mới có thể hút vào thiên địa nguyên khí?
Cách nói của Lỗ Khôi chính là khổ luyện, số lần luyện nhiều rồi, bản thân lại có thiên phú võ đạo, vậy rồi sẽ có một ngày có thể dẫn nguyên khí nhập thể.
Chu Phàm dám khẳng định, động tác của mình là hoàn toàn dựa theo bản sao của Hổ Hình Thập Nhị Thức để hoàn thành, chỉ cần bản sao không có lầm lỗi, vậy động tác của hắn tuyệt đối là tiêu chuẩn, cho dù có khác biệt rất nhỏ, cũng sẽ không quá lớn.
Đương nhiên, có thể nhanh như vậy đã thể ngộ được sự tồn tại của thiên địa nguyên khí, cũng bởi vì động tác của Chu Phàm quá tiêu chuẩn mà dẫn tới.
Chu Phàm bắt đầu lần lượt luyện tập, đáng tiếc là cho đến lúc chạng vạng, Chu Phàm thành công hoàn thành mấy lần Tô Tỉnh Tứ Thức, mỗi lần đều có thể nhận thấy sự tồn tại của thiên địa nguyên khí, nhưng thủy chung không thể khiến thiên địa nguyên khí nhập thể.
Chu Phàm vỗ vỗ bụi trên người, hôm nay có thể có tiến bộ như vậy, đã là thu hoạch rất lớn rồi, chuyện dẫn nguyên khí nhập thể, có lẽ không gấp được.
Dẫu sao lúc trước Lỗ Khôi mất một tháng mới bước vào được ngưỡng cửa của võ đạo.
Huống hồ Chu Phàm có thể cảm thấy rõ ràng mình tu luyện một ngày, khí lực đã tăng lên không ít.
Chỉ là đêm đó Chu Phàm tới nhà Lỗ Khôi, hắn nói lại với Lỗ Khôi tình trạng tu luyện lúc ban ngày, hắn tính nghiêm trọng của sự việc.
- Ngươi là nói ngươi có thể một mạch hoàn thành Tô Tỉnh Tứ Thức, đồng thời còn cảm ngộ được sự tồn tại của thiên địa nguyên khí?
Vẻ mặt Lỗ Khôi kinh ngạc, có chút không thể tin được hỏi lại một lần.
Chu Phàm gật đầu khẳng định.
- Ngươi ở đây luyện lại một lần ta xem thử.
Lỗ Khôi gãi gãi đầu nói.
Không gian đại sảnh trong nhà trong nhà rất rộng lớn, Chu Phàm ở ngay trong đại sảnh luyện Tô Tỉnh Tứ Thức một lần, bởi vì ban ngày đã luyện không ít lần, Chu Phàm sớm đã quen thuộc với bốn thức, làm một lần là xong.
Chu Phàm lại cảm thấy thiên địa nguyên khí xung quanh, chỉ là trong nháy mắt, hắn đã thoát ly khỏi loại trạng thái đó, hắn đứng lên, vỗ vỗ bụi đó tay, nhìn về phía Lỗ Khôi.
Sắc mặt Lỗ Khôi rất quái dị, trong mắt hắn có kinh ngạc cũng có khó hiểu.
- Lỗ đại ca?
Chu Phàm gọi Lỗ Khôi một tiếng, Lỗ Khôi mới hồi phục lại tinh thần, hắn cười khổ nói:
- Phàm, ta không biết nên nói như thế nào mới phải.
- Lỗ đại ca thử nói đi.
Chu Phàm cũng phát hiện chuyện có chút không đúng.
- Đầu tiên là động tác Tô Tỉnh Tứ Thức của ngươi...
Lỗ Khôi tạm dừng một chút, hắn gãi gãi đầu,
- Ta không dám khẳng định động tác của ngươi có đúng hay không, nhưng khi ngươi luyện, mang tới cho ta cảm giác giống như một con mãnh hổ chân chính vừa thức tỉnh, cá nhân ta cảm thấy chiêu thức của ngươi làm rất... Rất được...
- Có điều...
Lỗ Khôi nói xong lại nhíu mày,
- Có chút không đúng.
- Cái gì không đúng? Tiết tấu hô hấp của ta không đúng à?
Chu Phàm vội vàng hỏi.
- Tiết tấu hô hấp của Tô Tỉnh Tứ Thức là rất khó nhìn ra, có đúng hay không thì chỉ có bản thân ngươi biết.
Lỗ Khôi lắc đầu nói,
- Ta không phải nói cái này, mà là trạng thái của ngươi không đúng.
- Trạng thái?
Chu Phàm ngẩn người, hắn có chút không hiểu.
- A Phàm, ngươi có thể một ngày hoàn thành Tô Tỉnh Tứ Thức, tuyệt đối là người có tiến độ nhanh nhất ta từng thấy, lúc trước ta mất một tháng mới chính thức hoàn thành một lần Tô Tỉnh Tứ Thức.
Biểu cảm của Lỗ Khôi rất phức tạp, nói,
- Tối hôm qua ta từng nói với ngươi, nhưng ta không nói quá tỉ mỉ, nếu một khi thực sự hoàn thành một lần Tô Tỉnh Tứ Thứ, nhận thấy thiên địa nguyên khí...
- Vậy thân thể nên là có thể tự động hút vào thiên địa nguyên khí mới đúng.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, hắn hiểu ý của Lỗ Khôi, nói cách khác vấn đề là ở chỗ, nếu hắn đã hoàn thành Tô Tỉnh Tứ Thức, lại có thể cảm thấy sự tồn tại của thiên địa nguyên khí, vậy chắc có thể hấp thu thiên địa nguyên khí.
Ban ngày khi tu luyện, Chu Phàm cho rằng số lần tu luyện của hắn không đủ, mới không thể hấp thu thiên địa nguyên khí, hiện tại nghe Lỗ Khôi nói như vậy, trong đây căn bản tồn tại vấn đề rất lớn.
- Vậy vấn đề nằm ở đâu?
Chu Phàm mở miệng nói.
- Cái này thì không rõ lắm.
Lỗ Khôi cười khổ nói,
- Ta chỉ là một kẻ quê mùa, cũng không rõ vì sao lại như vậy? Bên trong Bản sao có nhắc tới vấn đề này không?
- Bên trong bản sao chỉ có phương pháp tu luyện, không nói biện pháp giải quyết nếu xảy ra vấn đề.
Chu Phàm nhíu mày hỏi:
- Nếu để Lỗ đại ca ngươi đoán thì sao? Cho dù là suy đoán có lẽ cũng hữu dụng đối với ta.
- Nếu bảo ta đoán...
Lỗ Khôi trầm mặc một lát, hắn mới chậm rãi nói:
- Ta có hai suy đoán, thứ nhất là phương thức tu luyện của ngươi có lẽ không đúng.
- Phương thức của ta không đúng?
Chu Phàm nhớ lại một lần, từ động tác của Tô Tỉnh Tứ Thức đến thể khí của hô hấp chạy ở huyệt vị, hắn vẫn không thể tìm ra chỗ nào có sai lầm,
- Vậy suy đoán thứ hai là gì?
Trên mặt Lỗ Khôi lộ ra vẻ không đành lòng, hắn thở dài nói:
- Có thể là ngươi không có thiên phú võ đạo, cho nên mới không thể dẫn khí nhập thể.
Lỗ Khôi lờ mờ cảm thấy đây mới là nguyên nhân của vấn đề, trong lòng hắn cảm thấy có chút tiếc nuối, dẫu sao Chu Phàm này rất thông minh, lực lĩnh ngộ cũng rất mạnh, chỉ tốn một ngày đã hoàn thành Tô Tỉnh Tứ Thức, đáng tiếc là không có thiên phú võ đạo.
- Không có thiên phú à...
Chu Phàm cúi đầu nhìn nhìn hai tay mình, tâm tình biến thành vi diệu.
Lỗ Khôi ho khan một tiếng, vội vàng an ủi:
- Đây chỉ là ta nói lung tung mà thôi, chưa chắc đã chuẩn xác, kỳ thật ta cảm thấy ngươi không cần quá sốt ruột, trở về luyện thêm một đoạn thời gian, nói không chừng rất nhanh có thể dẫn nguyên khí nhập thể, dẫu sao lúc trước ta phải khổ luyện một đoạn thời gian mới có thể thành công.
Đối với sự an ủi của Lỗ Khôi, Chu Phàm chỉ cười cười, ánh mắt hắn trong suốt, không có vẻ chán nản, mà là mở miệng hỏi:
- Lỗ đại ca, nếu do không có thiên phú võ đạo mà dẫn tới, vậy có biện pháp nào khác có thể khiến một người thuận lợi dẫn nguyên khí nhập thể không?
Chu Phàm là muốn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, đặc biệt nguyên nhân rất lớn có thể là hắn không có thiên phú võ đạo mà dẫn tới, nếu đúng là như vậy, con đường võ đạo của hắn sẽ đoạn tuyệt, không thể bước lên con đường võ đạo, sau này đối mặt với quỷ quyệt, trình độ nguy hiểm sẽ gia tăng rất lớn.
- Cái này thì chắc là không có.
Lỗ Khôi nói như vậy, nhưng trên mặt hắn lộ ra một tia do dự.
Chu Phàm chuẩn xác bắt giữ được biểu cảm trên mặt Lỗ Khôi, nhẹ giọng hỏi:
- Lỗ đại ca, có phải có biện pháp không? Mà ngươi cảm thấy quá khó khăn hoặc là quá hoang đường, cho nên mới không muốn nói.
Lỗ Khôi không ngờ lại đẻ Chu Phàm đoán trúng, hắn cười khổ nói:
- Vậy mà cũng bị ngươi nhìn ra, nếu ngươi muốn nghe, vậy ta nói là được, nhưng ngươi đừng ôm hi vọng quá lớn, kỳ thật ta cũng là tình cờ được nghe nói, chưa chắc đã là chuẩn xác.
- Nghe nói thế gian này có một loại thần đan, có thể bù đắp chỗ thiếu hụt trên thân thể người, từ đó khiến một người không thể bước qua ngưỡng cửa võ đạo lại có thể thoải mái vượt qua.
Mắt Chu Phàm biến thành sáng rực, hắn hỏi:
- Loại đan dược đó tên là gì?
Lỗ Khôi cười khổ một tiếng lắc đầu nói:
- A Phàm, ta chỉ là một đội trưởng tuần tra của Tam Khưu Thôn, ngươi cảm thấy ta sẽ biết tên của loại đan dược này à? Ta khuyên ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, linh đan diệu dược cho dù thật sự có, vậy cũng không phải là đám người chúng ta có thể hi vọng.
- Ngươi cảm thấy khả năng tồn tại của loại đan dược này là bao lớn?
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút hỏi.
Lỗ Khôi trầm mặc một lát, ở d nói:
- Ta cảm thấy loại đan dược này tuyệt đối có tồn tại.
- Lý do là gì? Lỗ đại ca, ngươi chắc không phải là an ủi ta chứ?
Lỗ Khôi không nhịn được cười ha ha:
- Thực sự không phải an ủi ngươi, ta thực sự cho rằng là như vậy, bởi vì ta từng nghe người ta nói, cho dù là đan dược khiến người ta thoải mái vượt qua một cảnh giới khẳng định cũng có tồn tại, loại đan dược bù đắp chỗ thiếu hụt của thân thể này chắc cũng có.
- Nếu là vậy, loại đan dược này là ở đâu mới có?
Chu Phàm thở dài hỏi.
Vấn đề này Lỗ Khôi không thể đưa ra đáp án, hai người dừng vấn đề về đan dược này lại, Chu Phàm lại bắt đầu đọc bốn thức giữa trong tám thức sau của Hổ Hình Thập Nhị Thức, cho dù tạm thời không thể nhập môn, Chu Phàm Chu Phàm từ bỏ học tập Hổ Hình Thập Nhị Thức.
Bốn thức đầu hắn đã học được rồi, trước tiên học bốn thức giữa đã.
Đối với cách làm này của Chu Phàm, Lỗ Khôi cũng không ngăn cản, tuy Thiên Lương Lý có quy định Hổ Hình Thập Nhị Thức là không được phép truyền ra ngoài, nhưng Chu Phàm là một chuẩn đội viên của đội tuần tra muốn học tập, cũng không tính là làm trái quy củ.
Đợi thỉnh giáo xong vấn đề với Lỗ Khôi đã gần đêm khuya, Chu Phàm lập tức về nhà.
Về tới trong nhà, phu phụ Chu Nhất Mộc không hỏi gì, chỉ giục Chu Phàm đi ngủ.
Chu Phàm cũng không nói gì, hắn có thể nhìn ra vẻ mỏi mệt không thể che giấu được trong mắt của phu phụ Chu Nhất Mộc.
Chu Nhất Mộc ban ngày chắc là bôn ba vì chuyện của Chu Phàm, mà việc đồng áng trong nhà toàn bộ đều đặt lên người Quế Phượng, đặc biệt mấu chốt là, Chu Phàm vì số tuổi thọ còn phải gia nhập đội tuần tra, sắp sửa đối mặt với khốn cảnh, đều khiến bọn họ phải thừa nhận áp lực cực lớn, dưới áp lực song trọng của tâm lý và thân thể, bọn họ đương nhiên sẽ cảm thấy mệt mỏi.
Chu Phàm tạm thời không thể giúp gì được họ, vì vậy cũng chỉ có thể trầm mặc, thậm chí không nói ra vấn đề gặp phải trên tu tập võ đạo, nói ra sẽ chỉ khiến cha mẹ đáng thương càng lo lắng hơn mà thôi.
Chu Phàm sau khi rửa mặt thì lên giường, nhìn ánh đèn vàng mông lung từ ngọn đèn phát ra, mày hắn nhíu lại rất sâu.
Hắn nghĩ nếu thực sự không có thiên phú võ đạo, vậy nên như thế nào?
Biện pháp tốt nhất là tìm được một viên đan dược để bù đắp chỗ thiếu hụt vì không có thiên phú, nhưng giống như Lỗ Khôi đã nói, những đan dược này đều cực kỳ đắt đỏ, nào có dễ kiếm được?
Chu Phàm càng nghĩ càng cảm thấy có chút mệt mỏi, hắn nhắm mắt lại, rất nhanh liền ngủ thiếp đi.
Xung quanh vẫn là sương mù màu xám phiêu đãng, Chu Phàm nhìn sương mù quen thuộc này, thở dài.