Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 144: Xuất phát

Chương Trước Chương Tiếp

Địch phù sư vội vàng ngắt lời,

- Mỗi người bớt đi một câu, đội thăm dò tìm ra vị trí của Kiển Thụ, đây là chuyện Nghi Loan Ti dặn dò xuống, nếu làm hỏng chuyện, đối với ai cũng không có lợi.

- Hoàng huynh, Mao huynh, chuyện khá là khẩn cấp, chúng ta không cần vào nhà, thương lượng vài câu ở đây rồi sau đó lập tức xuất phát.

- Cũng tốt.

Mao phù sư cố nén nộ khí trong lòng, chậm rãi gật đầu nói.

Tống phù sư không còn đòi lập tức xuất phát nữa, mà là lạnh lùng nói:

- Tung tích của Kiển Thụ này là Tam Khưu Thôn các ngươi phát hiện trước, vậy nói cho chúng ta biết cụ thể đi.

Tống phù sư sẽ không nghi ngờ sự thật giả của việc này, dẫu sao phát hiện Kiển Thụ cũng không có lợi ích gì, không ai lại nói dối trên loại chuyện này.

Địch phù sư cũng nhìn về phía hai vị Phù Sư Hoàng, Mao.

Mao phù sư kể lại chi tiết sự việc một lần.

Sau khi Địch phù sư nghe xong nói

- Đã là phát hiện ở Đông Khưu Sơn, vậy chúng ta lấy Đông Khưu Sơn làm tâm, tìm kiếm ra chung quanh, kiểu gì cũng tìm được hành tung của những Thụ Kiển Tử đó, nếu không có gì muốn nói, chúng ta lập tức xuất phát.

Tống phù sư chậm rãi nói

- Địch huynh, trước tiên đừng vội, dù sao chúng ta cũng phải nói một chút là thăm dò thế nào chứ.

Chu Phàm ở bên cạnh có chút không biết phải nói gì, vừa rồi nói muốn lập tức xuất phát là hắn, hiện tại còn nói đừng vội, người này đúng là thay đổi bất thường.

- Ồ, vậy không biết Tống huynh có cao kiến gì.

Địch phù sư vẫn vẻ mặt hiền lành nói.

Tống phù sư nói

- Cao kiến thì không dám, khi Mãng Ngưu Thôn chúng ta đến đã thương lượng rồi, nếu là thăm dò thì chủ yếu có hai loại, loại thứ nhất chính là ba thôn chúng ta chia làm ba tổ, tách ra thăm dò, như vậy hiệu suất thăm dò là cao nhất, nhưng sẽ có nguy hiểm nhất định.

- Loại thứ hai chính là chúng ta cùng thăm dò, thăm dò như vậy hiệu suất sẽ thấp hơn một chút, nhưng khá là an toàn, hiện tại không biết các ngươi cảm thấy loại nào là tốt nhất.

Ưu khuyết của hai loại này đều là nhìn cái rõ ngay, hai vị Phù Sư Hoàng, Mao không nói gì, mà là suy tư.

Địch phù sư nói:

- Chúng ta hay là trước tiên cứ chọn loại thứ hai thử một chút, nếu loại thứ hai cũng khó tìm được tung tích của Thụ Kiển Tử, vậy sẽ cân nhắc tới cách phân tổ thăm dò đầu tiên.

Đối với lời nói của Địch phù sư, hai vị Phù Sư Hoàng, Mao cũng tỏ vẻ đồng ý, ở dã ngoại vẫn an toàn là số một, nếu ở thời kì bình thường thì còn đỡ, nhưng hiện tại bọn họ phải đối mặt là quái quyệt cấp Bạch Lệ, thà tốn nhiều thời gian thăm dò cẩn thận, cũng không muốn quá mạo hiểm.

Tống phù sư thấy mọi người đều tán thành loại thứ hai, hắn lại nói

- Đã là cùng nhau hành động, vậy ta kiến nghị chọn ra trận doanh thăm dò ba ba ba, mỗi thôn ba người làm tiên phong thăm dò, mỗi thôn ba người đoạn hậu, một thôn ba người ở một chút tùy thời trợ giúp hai thôn trước sau, dùng thôn làm một tổ hành động, như vậy chúng ta sẽ không tồn tại vấn đề trên phối hợp.

Dùng thôn làm tổ hành động đương nhiên không thành vấn đề, vấn đề ở chỗ thôn nào làm tiên phong, thôn nào đoạn hậu, thôn nào ở giữa trợ giúp.

Từ trình độ nguy hiểm cho thấy, tất nhiên tiên phong đi ở trước nhất là nguy hiểm nhất, đoạn hậu là thứ nhì, ở giữa là an toàn nhất, bất kể phía trước hay là phía sau phát sinh chuyện, ở giữa đều có nhiều thời gian phản ứng hơn.

Tống phù sư thấy không ai lên tiếng, hắn lại cười nói,

- Ta kiến nghị do Tam Khưu Thôn làm tiên phong, Ẩn Phúc Thôn đoạn hậu, về phần Mãng Ngưu Thôn thì ở giữa trợ giúp hai thôn.

Những lời này vừa được nói ra, Hoàng phù sư cười nhạo nói

- Mặt của ngươi chưa lớn như vậy, dựa vào cái gì mà phải nghe an bài của ngươi.

Tống phù sư lạnh lùng nói

- Ta an bài như vậy là có lý, Mãng Ngưu Thôn do ta cầm đầu thực lực mạnh nhất, đương nhiên thích hợp làm nhân vật trợ giúp nhất, từ chỉnh thể mà nói, thực lực của Tam Khưu Thôn yếu nhất, cũng chỉ có thể làm một số công tác râu ria dò đường ở phía trước.

Mao phù sư cười khẩy nói

- Trước tiên không nói tiên phong có phải do thôn yếu nhất làm hay không, dựa vào cái gì mà nói Mãng Ngưu Thôn các ngươi mạnh nhất, Mãng Ngưu Thôn không lâu trước vừa ở trong khiêu chiến hợp thôn bại bởi Tam Khưu Thôn, hay là Tống phù sư ngươi cho rằng ngươi là mạnh nhất, vậy ta không phục đầu tiên.

- Đây là ngươi muốn đánh với ta một trận à.

Tống phù sư lạnh lùng nhìn Mao phù sư,

- Vậy đến đây.

Mao phù sư nhướng mày nói

- Ngươi cho rằng ta sợ ngươi chắc.

Địch phù sư ngắt lời:

- Lúc này không phải lúc so đấu, bất kể ai bị thương, cũng không phải chuyện tốt, kỳ thật ta cảm thấy hai thôn các ngươi đã có cừu oán, ta nghĩ các ngươi ra dã ngoại, sẽ không ai tin ai, hay là để Ẩn Phúc Thôn ta ở giữa trợ giúp các ngươi.

Hai người Tống phù sư và Mao phù sư không cãi nhau nữa, nhưng đều liếc Địch phù sư một cái, người này vẫn gian trá giống như trước kia, nhân lúc bọn họ cãi nhau, đã muốn nhảy ra bắt lấy vị trí ở giữa tốt nhất, bọn họ đương nhiên đương nhiên ngốc nghếch mà đồng ý.

Trứu Thâm Thâm vẻ mặt lạnh lùng ngắt lời:

- Đã không ai phục ai, vậy cãi nhau tới trời tối thì chúng ta cũng không xuất phát được, bốc thăm đi.

Chu Phàm không nhịn được cười khẽ một tiếng, Trứu Thâm Thâm thật sự rất thích bốc thăm.

Có điều các vị Phù Sư cảm thấy cứ cãi nhau tiếp quả thật cũng không phải biện pháp, thế là đều đồng ý bốc thăm quyết định vị trí của các thôn.

Rất nhanh đã bốc thăm ra kết quả, Tam Khưu Thôn rút đoạn hậu, Ẩn Phúc Thôn thì rút chi viện, xui xẻo nhất là Mãng Ngưu Thôn, bọn họ làm tiên phong.

Sắc mặt của ba người Mãng Ngưu Thôn đều rất khó coi, nhưng đã bốc thăm ra kết quả như vậy, bọn họ cũng không chống chế được.

Mọi việc nghị định xong, trừ Hoàng phù sư ra, chín người lập tức bắt đầu xuất phát.

Cách thôn đi trên xích đạo, giữa mỗi thôn đều cách ra xa ba trượng, cự ly như vậy thấp giọng nói chuyện cũng rất khó bị nghe thấy.

Trên xích đạo, lại có nhiều võ giả như vậy, Chu Phàm cũng sẽ không tinh thần khẩn trương giống như lúc trước chỉ có một mình, hắn thấp giọng nói với hai người Mao phù sư, rất nhanh hắn thông qua hai người Mao phù sư làm rõ tên và thân phận của tất cả mọi người của hai thôn khác.

Chu Phàm nhìn Địch phù sư và Tống phù sư phía trước, hắn bỗng nhiên kỳ quái hỏi

- Mao lão đại nhân, tuổi của Phù Sư đều rất lớn à?

Hai vị Phù Sư Hoàng, Mao của Tam Khưu Thôn thì cũng thôi, kết quả Phù Sư từ Mãng Ngưu Thôn và Ẩn Phúc Thôn đi ra cũng không ít tuổi, điều này khiến Chu Phàm có chút bất ngờ.

- Ngươi thấy ta bao nhiêu tuổi.

Mao phù sư chua chát nói.

Chu Phàm suy nghĩ một chút nói

- Ta thấy Mao lão đại nhân chắc là hơn tám mươi tuổi.

Dẫu sao Mao phù sư râu tóc bạc trắng, cho dù hắn nói hắn một trăm tuổi, Chu Phàm cũng không cảm thấy kỳ quái.

Mao phù sư lắc đầu nói

- Ta năm nay sáu mươi hai, Hoàng huynh là năm mươi tám, sở dĩ chúng ta tuổi già sức yếu như vậy, chính bởi vì hao phí tinh khí để vẽ bùa dẫn tới.

Chu Phàm ngạc nhiên nói

- Nếu là như vậy, vì sao Mao lão đại nhân và Hoàng lão đại nhân muốn lựa chọn làm Phù Sư.

Mao phù sư thở dài nói

- Mỗi người đều có lý do của mình, có điều đại đa số tình huống là võ giả khó có thể tiến thêm mới lựa chọn Phù Đạo trở thành Phù Sư, như vậy có thể từ chỗ Nghi Loan Ti có được thù lao không thấp, lại thêm nhân tố Phù Đạo cực kỳ hao tổn thời gian tinh lực, cho nên làm Phù Sư phần lớn đều là hạng người tuổi tác như chúng ta.

Lúc này Chu Phàm mới hiểu rõ gật đầu.

Bởi vì người đông thế mạnh, cho nên khi đi tới cũng sẽ bớt đi nhiều cố kỵ, tốc độ nhanh hơn lúc trước Chu Phàm chỉ có đơn độc một mình rất nhiều, cho dù xuất phát không tính là sớm, nhưng đội thăm dò vào chính ngọ đã nhìn thấy Đông Khưu Sơn nối dài trước mắt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)