Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 142: Mệnh lệnh của thiên lương lý

Chương Trước Chương Tiếp

Trong phòng là một mảng im lặng, bốn võ giả của Tam Khưu Thôn bọn Chu Phàm đều đang trầm mặc nghĩ lại lời nói của Hoàng phù sư.

Hiện tại bọn họ lâm vào hoàn cảnh lưỡng nan, nếu không di tản, không ai biết sau này sẽ phát sinh gì, nhưng di tản lại có khả năng tạo thành thương vong trọng đại.

- Di tản đi, nhân lúc Thụ Kiển Tử vẫn chưa quét tới bên này, nếu số lượng Hắc Du quá nhiều, cũng không phải chúng ta có thể đối phó.

Chu Phàm mở miệng trước hết.

- Tán thành.

- Ta cũng tán thành.

Lỗ Khôi và Trứu Thâm Thâm trước sau đều nói.

Ba người bọn họ nhìn về phía thôn chính La Liệt Điền vẫn đang do dự.

La Liệt Điền cảm nhận được cái nhìn chăm chú của ba người Chu Phàm, mặt lộ vẻ chua chát nói:

- Ba người các ngươi đều đồng ý, ta sẽ không phản đối, di dời không phải muốn là lập tức có thể làm được, chúng ta còn có một lượng lớn công tác phải làm như báo bị cho Thiên Lương Lý và định ra địa chỉ thôn mới.

Hoàng phù sư nói:

- Cái này ngày mai bắt đầu làm, càng mau di tản càng tốt, chuyện báo bị cho Thiên Lương Lý cứ giao cho chúng ta.

Nếu Tam Khưu Thôn không chịu di dời, hai vị Phù Sư Hoàng, Mao sẽ tiếp tục kiên trì canh giữ ở đây, nhưng bọn họ đều cảm thấy nơi này đúng là càng lúc càng quỷ dị, cho nên mới tích cực thôi động Tam Khưu Thôn di dời như vậy.

Mọi người lại thương lượng một lúc, bởi vì quá muộn, vốn không nói nhiều, chuyện còn lại tạm gác lại để ngày mai thương lượng, sau đó tự rời đi.

Nhưng bất kể là nói như thế nào, chuyện dời thôn xem như đã được quyết định chắc rồi.

Khôi Hà Không Gian.

Chu Phàm nhìn quả cầu lưu ly, trên mặt hắn mang theo vẻ kinh ngạc, bởi vì số lượng sâu xám của quả cầu lưu ly vẫn không có bất kỳ biến hóa gì so với trước khi hắn đi Đông Khưu Sơn, nhưng hắn ở Đông Khưu đã ra tay giết một Thụ Kiển Tử, Thụ Kiển Tử đó là quái quyệt cấp bậc Hắc Du, vậy số lượng sâu xám của hắn nên gia tăng mới đúng.

Chu Phàm nói ra nghi vấn trong lòng mình với Vụ.

Vụ lắc đầu nói:

- Kiển Thụ vừa bị hủy diệt, chúng cũng sẽ chết theo, những Thụ Kiển Tử đó không phải thân thể độc lập, cho nên vốn không có sâu xám, nếu ngươi giết Kiển Thụ cấp Bạch Lệ, vậy sẽ nhận được không ít sâu xám.

Mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ, bên cạnh Kiển Thụ cũng không biết có bao nhiêu Thụ Kiển Tử bảo hộ, võ giả Bạo Phát Sơ Đoạn như hắn xông lên giết Kiển Thụ, vậy sợ rằng sẽ chỉ là tặng mạng mà thôi!

- Nói tới Kiển Thụ, ta cũng nhớ tới một chuyện rất thú vị.

Hai tay Vụ đút trong tay áo, hắn đang lộ ra vẻ nhàm chán nhìn huyết cầu trên trời, có chút tùy ý nói.

- Chuyện gì?

Chu Phàm cảm thấy hứng thú hỏi.

Vụ biết Chu Phàm sẽ không vì loại chuyện này mà thanh toán thọ mệnh, cũng không có ý đòi thọ mệnh, hắn chỉ thản nhiên nói:

- Việc này chắc ngươi phải biết mới đúng, bản Đê Cấp Quái Quyệt Tố Tài Thái Trích Thực Lục đó có đề cập đến.

- Đê Cấp Quái Quyệt Tố Tài Thái Trích Thực Lục?

Chu Phàm ngẩn người, sau khi hắn có được quyển sách này, một mực để ở một xó trong đầu.

Nếu Chu Phàm không cố ý nhớ tới nội dung của sách này, hắn căn bản sẽ không nhớ được sách này ghi lại gì, vừa nghe thấy Vụ nhắc tới, hắn vội vàng nhắm mắt lại cấp tốc đọc qua nội dung trong sạch.

Rất nhanh hắn tìm được nội dung về Kiển Thụ, đó là tư liệu sống có liên quan tới Kiển Thụ, đề cập tới chỗ duy nhất của Kiển Thụ có thể dùng làm tư liệu sống là 'Kiển tâm' (tâm kén) ẩn tàng ở rễ cây.

Kiển tâm này có thể khiến sinh vật kết kén, sau đó có một phần trăm xác suất hoàn thành một lần sinh mệnh tiến hóa, có điều một khi thất bại, sinh vật sẽ hóa thành quái quyệt, thư tịch về sau viết chính là phương pháp làm thế nào để lấy ra kiển tâm.

Chu Phàm đọc đến đây, mở mắt đó xem tiếp nữa, hắn hoàn toàn mất đi hứng thú, xác suất một phần trăm, bất kể cái gọi là sinh mệnh tiến hóa đó lợi hại tới mức nào, cũng chỉ có đồ ngốc mới đi cược xác suất như vậy.

- Có điều quái quyệt cấp Bạch Lệ cũng có thể gọi là quái quyệt cấp thấp sao?

Chu Phàm có chút không biết phải nói gì.

Vụ dùng ánh mắt khinh bỉ nói:

- Quái quyệt cấp Bạch Lệ không phải quái quyệt cấp thấp thì là gì?

Chu Phàm nghẹn lời không biết đáp lại thế nào, hắn chỉ có thể khắc khổ luyện đao, hắn ngay cả quái quyệt cấp Bạch Lệ cũng không giết được, vậy thì không thể trao đổi được với Vụ nữa.

Buổi sáng hôm sau đến doanh địa, Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm thương lượng công việc tuần tra hôm nay một chút, rồi tách ra đi tuần tra.

Về phần chuyện di dời phải đợi đám người trực đêm La Liệt Điền tới mới có thể tiếp tục thương lượng.

Có điều không bao lâu sau, Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm lại bị gọi về phòng nghị sự ở doanh địa.

Khi bọn họ vào, hai vị Phù Sư Hoàng, Mao, La Liệt Điền, Lỗ Khôi đều đã đến.

Người tới đủ rồi, Mao phù sư nói:

- Bên Thiên Lương Lý vừa truyền tới tin tức.

Bởi vì phát hiện Kiển Thụ, hai vị Phù Sư Hoàng, Mao đêm qua đã truyền tin tức về Nghi Loan Ti.

Phản ứng của bên Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti hiển nhiên rất là nhanh chóng, hiện tại đã có trả lời.

La Liệt Điền nói:

- Nghi Loan Ti nói sao? Bọn họ có đồng ý cho chúng ta di dời không? Có kiếm được địa chỉ thôn mới cho chúng ta không?

Mao phù sư lắc đầu nói:

- Những cái này tạm thời không nói vội, lần này gọi các ngươi đến, là vì Nghi Loan Ti truyền đạt một mệnh lệnh cho chúng ta.

Bốn người Chu Phàm vừa nghe vậy, lập tức đều ưỡn thẳng lưng, trên ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, Thiên Lương Lý và Nghi Loan Ti chính là thượng cấp của thôn và đội tuần tra, bọn họ phụ trách thủ hộ an toàn cho mười tám thôn của Thiên Lương Lý, nhưng bất kỳ một thôn nào của Thiên Lương Lý cũng có nghĩa vụ tương ứng, bao gồm cả thuế phí và nhận bất kỳ mệnh lệnh nào.

- Nghi Loan Ti bảo võ giả của ba thôn chúng ta tạo thành một đội thăm dò, trước khi người của Nghi Loan Ti đến, tra tìm ra vị trí cụ thể của Kiển Thụ.

Mao phù sư chậm rãi nói ra mệnh lệnh mà Nghi Loan Ti truyền đạt.

Mệnh lệnh này khiến bốn người Chu Phàm hơi biến sắc, có điều rất nhanh bọn họ liền hiểu được, người của Nghi Loan Ti mà nơi này, ít nhất cũng phải mất ba ngày, chờ bọn họ tới rồi mới tìm kiếm vị trí của Kiển Thụ, lúc đó sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.

Dẫu sao Kiển Thụ chính là mỗi thời mỗi khắc đều đang trở nên mạnh hơn, về phần ba thôn vậy tất nhiên là Mãng Ngưu Thôn và Ẩn Phúc Thôn ở phụ cận cũng gia nhập.

Nhưng biết thì biết, lúc này phái ra đội thăm dò, ảnh hưởng đối với thôn thật sự là quá lớn.

La Liệt Điền lo lắng nói:

- Tam Khưu Thôn chúng ta vốn nhân thủ đã không chừng, nếu lại phái người gia nhập đội thăm dò, vậy công tác tuần tra và công tác di dời thôn nên xử lý thế nào?

Hoàng phù sư nghiêm trang nói:

- Chắc các ngươi cũng hiểu, mệnh lệnh của Nghi Loan Ti là không thể trái, chỉ thị trên đạo Tiêu Tức Phù thứ hai là mỗi thôn ít nhất phải phái ra một Phù Sư và hai võ giả gia nhập đội thăm dò.

- Ta và Mao huynh đã thương lượng rồi, chúng ta hiện tại có sáu người, tương đương với phân ra một nửa người gia nhập đội thăm dò, thời gian mấy ngày nay, người mới của đội tuần tra cũng đã dần dần thích ứng với công tác tuần tra, ba người duy hộ một đội tuần tra, chắc là không có vấn đề.

- Về phần chuyện di dời, chỉ có thể tạm thời hoãn lại, đội thăm dò chín người, chỉ phụ trách tìm ra vị trí đại khái của Kiển Thụ, không phải muốn chúng ta đi giết Kiển Thụ, vậy sẽ không quá nguy hiểm mới đúng.

Thái độ kiên quyết của Hai vị Phù Sư, khiến bốn người Chu Phàm hiểu được việc này là không thể thoái thác, trên thực tế cũng không cho bọn họ không đồng ý.

Mao phù sư thấy bốn người Chu Phàm không phản đối nữa, hắn lại nói:

- Ta đã dùng Tiêu Tức Phù liên hệ với Mãng Ngưu Thôn và Ẩn Phúc Thôn nhận được mệnh lệnh, Tam Khưu Thôn chúng ta ở giữa hai thôn, võ giả của bọn họ buổi chiều sẽ tới thôn chúng ta, trước khi bọn họ đến, chúng ta phải chọn ra thành viên của đội thăm dò.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)