Đủ nhanh gọn chưa?
Nghiêm Long Cầm và nam tử trung niên đáng khinh đó không trả lời, bọn họ chỉ bước nhanh về phía A Huy, sau khi bọn họ đỡ A Huy dậy, mới phát hiện A Huy đã hôn mê bất tỉnh, nhưng không bị thương quá nặng.
Bị ném ra xa ba trượng, trán hắn còn sưng vù, hiển nhiên là khi rơi xuống đất đã đập đầu, cho dù là võ giả Bạo Phát Đoạn, thân thể cũng rất yếu ớt.
A Huy hôn mê bất tỉnh, vậy thắng bại tất nhiên nhìn cái rõ ngay.
Đám người Lỗ Khôi nhìn mà có chút ngây đơ, bọn họ cũng không nhìn ra A Huy bị Chu Phàm thoải mái đỡ được công kích, rồi ném ra xa như vậy thế nào?
Có điều bất kể là như thế nào cũng thắng rồi, trên mặt người của Tam Khưu Thôn đều lộ ra nụ cười.
Nghiêm Long Cầm và nam tử trung niên cõng A Huy cùng đi về, ánh mắt Nghiêm Long Cầm sắc bén nhìn chằm chằm Chu Phàm, hắn cũng cảm thấy có chút mạc danh kỳ diệu, nhưng hắn biết rõ, võ giả đột nhiên chui ra của Tam Khưu Thôn này sợ rằng cực kỳ không đơn giản.
- Trận đầu chúng ta thua.
Sắc mặt Nghiêm Long Cầm âm trầm, nói,
- Trận thứ hai để lại vào buổi sáng ngày mai, ngày mai gặp lại.
Nghiêm Long Cầm nói xong lời này cũng chẳng buồn để ý tới người của Tam Khưu Thôn, dẫn theo người của hắn xoay người rời đi.
Lỗ Khôi cười cười lớn tiếng châm chọc bọn Nghiêm Long Cầm vài câu, nhưng bọn họ cũng không có ý tứ tranh cãi, ngược lại đi càng nhanh hơn.
Người của Mãng Ngưu Thôn vừa đi, bọn Lỗ Khôi lại quay chung quanh Chu Phàm chúc mừng, sau đó mới về doanh địa làm việc, về phần trận đánh ngày mai, đoàn người đều cố ý không nói tới.
Võ giả Bạo Phát Đoạn bên Mãng Ngưu Thôn phái ra khẳng định là Nghiêm Long Cầm, hai thôn trước kia đã có xung đột mấy lần, cũng coi như là hiểu rõ về nhau.
Thực lực của Nghiêm Long Cầm rất mạnh, sợ là cho dù cách Bạo Phát Cao Đoạn cũng không còn cự ly quá xa, trước kia trong Tam Khưu Thôn cũng chỉ có Lỗ Khôi ở Lực Khí Đoạn có cơ sở rất vững chắc, từ đó ở Bạo Phát Đoạn mới có thể mở rộng ưu thế là có thể sánh ngang với hắn.
Nhưng Lỗ Khôi ở thời kỳ toàn thịnh cũng không dám nói mình nhất định có thể thắng được Nghiêm Long Cầm, càng đừng nói hiện tại thương thế chưa khỏi.
Trận đánh ngày mai chỉ sợ là phải thua, La Liệt Điền thở dài, hắn cũng là Bạo Phát Đoạn, nhưng tính hắn lười biếng nhát gan, không thích nhất chính là chiến đấu, cho nên những năm này sớm đã bị đám người Lỗ Khôi vượt qua, hắn lên cũng không đánh lại Nghiêm Long Cầm, hắn lắc đầu không nghĩ nữa, nếu ngày mai thua, vậy để ở trận thứ ba quyết thắng phụ.
Một ngày bận rộn vội vàng trôi qua, Chu Phàm tan trực về nhà cơm nước xong liền tới tiểu viện sau nhà.
Hắn mở ra túi gấm vàng, lấy ra ngón tay xanh thẫm đó, ngón tay trong bóng đêm phát ra anh sáng xanh mờ mờ.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ ghê tởm, hắn cảm thấy Cực Lực Chỉ này thật sự rất giống ngón tay người, có điều hắn vẫn nhắm mắt lại, muốn bỏ vào trong miệng.
Chỉ là hắn vẫn ngừng lại, cho dù là linh thực, khi có điều kiện cũng có thể dùng nước rửa qua rồi ăn, vạn nhất có vi khuẩn gì thì không tốt lắm.
Chu Phàm trở về dùng nước sạch rửa một chút, sau đó mới quay lại tiểu viện sau nhà, lần này hắn không do dự nữa, nhét Cực Lực Chỉ vào trong miệng rồi nhai nuốt, ăn ngon đồng thời còn mang theo một tia ngọt lành.
Sau khi triệt để nuốt vào, Chu Phàm bắt đầu tu luyện Phốc Thực Tứ Thức để thúc đẩy dược lực.
Dược tính của Cực Lực Chỉ rất ôn hòa, tứ chi bách hài của Chu Phàm có nhiệt lưu đang chạy, rất là thoải mái, khí lực cũng theo diễn luyện Phốc Thực Tứ Thức mà không ngừng tăng trưởng.
Sau nửa canh giờ, Chu Phàm ngừng lại, khí lực của hắn đã đạt tới cực hạn, không thể tăng trưởng một chút nào nữa.
Nhưng khí lực của hắn cũng từ một vạn sáu ngàn cân tăng trưởng đến hai vạn cân!
Một phát gia tăng bốn ngàn cân, thế này sợ rằng là tăng còn nhiều hơn khí lực của một số võ giả từ trung đoạn đề thăng tới cao đoạn.
Chu Phàm có thể gia tăng bốn ngàn cân mới đến cực hạn, hắn hoài nghi còn có bộ phận nguyên nhân là bởi vì Cực Lực Chỉ, dẫu sao tăng trưởng bốn ngàn cân mới đến cực hạn quả thật có chút khoa trương.
Chu Phàm nhẹ nhàng đánh ra một quyền, quyền phong rung động vù vù, hắn có thể cảm thấy trong cơ thể là khí lực cuồn cuộn không dứt.
Đây là tác dụng thứ hai với Cực Lực Chỉ, có thể khiến khí lực của hắn gần như là dùng mãi không hết.
Khí lực hai vạn cân, hiện tại sợ rằng cho dù là một số võ giả Bạo Phát Cao Đoạn ở trên phương diện khí lực hơi kém một chút cũng không phải đối thủ của Chu Phàm.
Giống như Lực Khí Cao Đoạn của Lỗ Khôi là hơn sáu ngàn cân, công pháp Bạo Phát Đoạn hắn tu luyện là Tam Nguyên Bạo Tụ Công, hắn ở Bạo Phát Trung Đoạn chỉ có thể bùng nổ gấp đôi, cũng chỉ là khoảng hơn một vạn cân, trừ khi hắn có thể bước vào Bạo Phát Cao Đoạn, khí lực mới có thể thắng được Chu Phàm.
Đương nhiên cái này chỉ là nói riêng về khí lực, Bạo Phát Đoạn bùng nổ không chỉ là khí lực, còn có tốc độ, ở trên phương diện tốc độ Chu Phàm vẫn không bằng được những võ giả Bạo Phát Đoạn này.
Nhưng Chu Phàm sẽ không vĩnh viễn dừng lại ở Lực Khí Đoạn, hắn yên lặng nhớ lại phương pháp tu luyện của Cửu Lô Bạo Nhiên Công, tối nay hắn muốn dựa vào công pháp này trùng kích Bạo Phát Đoạn!
Câu đầu tiên trong điển tịch của Cửu Lô Bạo Nhiên Công chính là thiên địa làm lò, tạo hóa làm công; âm dương làm than, vạn vật là đồng.
Đây là nguồn linh cảm của cao nhân đã sáng tạo ra công pháp này, hắn dùng nhân thể làm chín cái lò nhỏ, rồi dung nhập huyết khí vào trong chín lò, khi đó huyết khí như lửa than trong lò, cung cấp lực lượng bùng nổ.
Chín lò của Cửu Lô Bạo Nhiên Công phân biệt ở tứ chi bốn lò, ngũ tạng năm lò, trong đó Bạo Phát Sơ Đoạn ngưng tụ ba lò, Bạo Phát Trung Đoạn ngưng tụ ba lò, Bạo Phát Cao Đoạn ngưng tụ ba lò, tổng cộng là chín lò.
Trình tự ngưng tụ của chín lò này là đại đồng tiểu dị với tu luyện Bạo Phát Đoạn khác, đều là tứ chi trước thân thể sau.
Nhưng Cửu Lô Bạo Nhiên Công có thể tách chín lò ra tu luyện, ví dụ như Chu Phàm ở trên hai tay có thể lựa chọn trước tay phải hay là tay trái, thậm chí là hai chân, không giống công pháp khác, chỉ có thể hai tay hoặc hai chân cùng tu luyện, tu luyện bùng nổ hai tay hoặc hai chân như vậy, thời gian hao phí là quá dài.
Khi đánh nhau với người ta dùng nhiều nhất vẫn là hai tay và hai chân, so với thân thể bùng nổ mà nói, một khi tứ chi tu thành, hiệu quả bùng nổ là rõ ràng hơn.
Chu Phàm cân nhắc một lúc, quyết định chọn hai tay, lại bởi vì hắn không phải thuận tay trái, lò đầu tiên trong chín lò tất nhiên là xác định ở trên cánh tay phải.
Lựa chọn xong, Chu Phàm vận chuyển Cửu Lô Bạo Nhiên Công, ngưng tụ lò lửa ở cánh tay phải, cánh tay phải của hắn dần dần biến thành màu đỏ của than, giống như là bốc cháy vậy, trên cánh tay sương khói màu trắng lượn lờ bốc lên.
Loại tình huống này kéo dài khoảng một canh giờ, cánh tay phải có màu đỏ than xoẹt một tiếng đột nhiên phóng to, gân máu màu đen và cơ nhục căng máu kết hợp cùng một chỗ, giống như cánh tay của cự nhân vậy.
Cánh tay này so với lúc bọn Lỗ Khôi, Hoàng Mao phù sư bùng nổ thì còn to hơn một vòng, đồng thời màu sắc của cánh tay cũng rất khác, người bình thường đều là màu da bình thường, Chu Phàm ngược lại thì nhìn thì như là đang bốc cháy vậy, đây là tu luyện Cửu Lô Bạo Nhiên Công mà dẫn tới.
Chỉ là duy trì một thoáng, cánh tay bắt đầu co rút lại, màu đỏ than biến mất.
Chu Phàm xoa xao cánh tay phải hơi tê dại, Kỳ Lân Tí (tay kỳ lân) của hắn cuối cùng cũng luyện thành rồi.