Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 123: Vận khí tốt và vận khí kém

Chương Trước Chương Tiếp

Chu Phàm dùng sức kéo cần câu lên, phía cuối dây câu tản thành hình bạch thuộc tóm lấy một quyển điển tịch.

Dây câu bay về, Chu Phàm vội vàng mở ra xem, sau đó hắn ặc một tiếng, đây là một quyển điển tịch tên là Đê Cấp Quái Quyệt Tố Tài Thái Trích Thực Lục, điển tịch này chủ yếu là chỉ điểm ra quái quyệt có bộ vị nào có thể làm tư liệu sống, những tư liệu sống này có ích lợi gì.

Khiến Chu Phàm có chút không biết phải nói gì là Quái quyệt cấp thấp trong sách nói đến cấp thấp nhất cũng là Bạch Oán Quái Quyệt.

Thứ như vậy đối với hắn mà nói đúng là có một chút gân gà.

Nếu đụng phải quái quyệt cấp Bạch Oán trở lên, với thực lực của hắn, sao có dư lực cố ý tránh bộ vị có thể làm tư liệu sống, có thể chém chết những quái quyệt đó đã tốt lắm rồi!

Vụ đang ăn thịt nhìn thấy biểu cảm này của Chu Phàm, biết hắn không câu lên được điển tịch tốt, trên mặt Vụ không có quá nhiều biểu cảm, rất nhanh lại cúi đầu tiếp tục ăn cá.

Chu Phàm buông Đê Cấp Quái Quyệt Tố Tài Thái Trích Thực Lục ra, hắn lại vung cần câu, hắn còn ba cơ hội nữa, hắn cũng không tin không câu lên được.

Dây câu đen kiếm như mực chui vào trong sông xám, không bao lâu sau lập tức căng ra, Chu Phàm kéo cần câu lên, một quyển điển tịch bìa đỏ được câu lên.

Chu Phàm hất dây câu về bắt lấy điển tịch, hắn mở ra xem, tên của điển tịch này là Cửu Lô Bạo Nhiên Công, lập tức tinh thần chấn động, đây hiển nhiên là một quyển công pháp điển tịch.

Chu Phàm lại vội vàng lật vài trang, lập tức mặt mày hớn hở, là công pháp Bạo Phát Đoạn, còn là công pháp cực phẩm Bạo Phát Đoạn bùng nổ sáu lần.

- Công pháp gì mà cười vui thế?

Vụ bỏ cá vào miệng, hắn có chút tùy ý hỏi.

Chu Phàm cười nói:

- Cửu Lô Bạo Nhiên Công, xem ra vận khí của ta cũng không tệ lắm, lần thứ hai đã câu được rồi.

Sắc mặt Vụ có chút tối sầm lại, hắn hừ lạnh một tiếng bình luận:

- Coi như không tồi, môn công pháp này nếu tu đến cực hạn, dựa vào đốt cháy huyết khí có thể miễn cưỡng đạt tới sức bùng nổ gấp bảy, huyết khí đã đốt cháy chỉ cần về sau bổ sung lại là không có thương tổn gì đối với thân thể, xem như là công pháp Bạo Phát Đoạn xếp hàng đầu.

Những cái này trong nội dung của Cửu Lô Bạo Nhiên Công đều có ghi chép, cho nên Vụ mới nói ra.

Chu Phàm biết Vụ là vì không có cơ hội kiếm được thọ mệnh nên tâm tình mới khó chịu như vậy, Chu Phàm cười cười, không tính toán với hắn, mà là ngẩng đầu nhìn hai con sâu xám còn lại trong quả cầu lưu ly.

Chu Phàm trầm ngâm, hắn còn hai lần cơ hội câu cá, hiện tại đã câu lên được Cửu Lô Bạo Nhiên Công, hắn tạm thời không có mục tiêu quá cụ thể, vậy để lại hay là tiếp tục đây?

Chu Phàm rất nhanh lại nghĩ tới thứ trên tay hắn đã không ít, nhưng loại như Lợi Kim Phù, có thể mang tới uy hiếp trí mạng đối với Hắc Oán Quái Quyệt thì lại một kiện cũng không có.

Cuối cùng hắn quyết định câu thêm một lần nữa, có sâu xám còn lại thì bảo tồn.

Lại câu thêm một lần đương nhiên sẽ không cần dùng cần câu đen xì, Chu Phàm đi tới đặt cần câu đen xì xuống, thay bằng cần câu xám đậm.

Trước khi chưa có mục tiêu rõ ràng, tất nhiên lợi nhuận của cần câu tùy cơ là lớn hơn một chút, bất kể là câu lên đan dược, pháp khí hay là phù lục, đối với hắn mà nói đều có tác dụng rất lớn, hơn nữa còn là hai kiện.

Chu Phàm vung cần câu xám đậm, dây câu rơi vào sông xám, rất nhanh lại kéo lên một thứ, chỉ là thứ này khiến Chu Phàm hơi sửng sốt, không ngờ lại là một quyển điển tịch.

Chu Phàm từ trên dây câu lấy điển tịch bìa đen này xuống lật xem vài trang, sắc mặt của hắn triệt để cứng lại, bản này là Đoán Binh Sơ Giải.

Điển tịch Đoán Binh Sơ Giải chủ yếu là viết làm thế nào để rèn ra một thanh binh khí tốt, nhưng Chu Phàm cũng không phải thợ rèn, nếu nói Đê Cấp Quái Quyệt Tố Tài Thái Trích Thực Lục còn coi như có chút tác dụng, vậy Đoán Binh Sơ Giải này hoàn toàn là không có chỗ dụng võ.

Chu Phàm cười khổ một tiếng, Vụ sớm đã từng nói, tuy cần câu sẽ căn cứ vào nhu cầu của hắn mà câu lên vật hắn cần, nhưng cũng sẽ có xác suất thấp câu lên vật hoàn toàn vô dụng, trong đó vật vô dụng câu lên, xác suất của cần câu tùy cơ sẽ lớn hơn cần câu khác một chút, lúc trước hắn một mực không đụng phải, lần này lại đụng phải rồi.

Vụ biết Chu Phàm câu lên Đoán Binh Sơ Giải, hắn không nhịn được bật cười, Chu Phàm có chút buồn bực, từ biểu cảm của từ cho thấy, trừ khi hắn muốn trở thành một công tượng rèn binh khí, nếu không quyển sách này quả thật chính là rác rưởi.

Cần câu xám đậm có thể có hai cơ hội, Chu Phàm ném Đoán Binh Sơ Giải xuống cạnh chân, hắn lại tung cần câu xám đậm ra.

Rất nhanh lại có thứ được câu lên, lần này là một túi gấm vàng.

Chu Phàm cởi túi gấm trở nên bàn tay ra, từ bên trong lấy ra một ngón tay gãy, ngón tay gãy này so với ngón tay của người bình thường thì to hơn một vòng, toàn thân xanh thẫm, chỗ duy nhất đặc biệt chính là ngón tay này không có móng tay.

Chu Phàm ngẩn người, không ngờ câu lên một ngón tay, đây là thứ gì vậy?

Ngón tay có ích lợi gì? Chắc sẽ không liên tục câu lên hai vật rác rưởi chứ?

Chẳng lẽ sau khi câu lên công pháp Bạo Phát Đoạn cực phẩm, vận khí của mình đã hết rồi à.

- Vụ, đây là cái gì vậy?

Chu Phàm giơ ngón tay lên hỏi.

Vụ nhìn kỹ ngón tay xanh lét đó một cái, nói:

- Ngươi định dùng thọ mệnh hay là sâu xám để giám định?

Chu Phàm nói:

- Sâu xám, có điều hiện tại một con sâu xám to bằng bốn con sâu xám nhỏ đấy.

Vụ ngắt lời nói:

- Cái này đơn giản thôi, ta có thể tách nó ra.

Một con sâu xám lớn trên Quả cầu lưu ly lập tức biến thành bốn con sâu xám nhỏ.

Chu Phàm có chút kinh ngạc, có điều rất nhanh hắn lại bình tĩnh nói:

- Được rồi, có điều cho dù là như vậy, dựa theo ước định lúc trước, một con sâu xám nhỏ có thể giám định ba thứ, điển tịch thì không cần ngươi giám định, sau khi ngươi giám định ngón tay này cho ta, ta có thể hỏi hai vấn đề nhỏ, cái này không thành vấn đề chứ?

Vụ gật đầu nói:

- Nếu chỉ là vấn đề nhỏ, vậy đương nhiên không thành vấn đề.

Vụ rất nhanh liền từ trong quả cầu lưu ly lấy đi một con sâu xám nhỏ, giờ trong quả cầu lưu ly chỉ còn lại ba con sâu xám nhỏ, Chu Phàm muốn câu cá nữa cũng không được.

Vụ nói:

- Ngón tay ngươi câu được này là một loại linh thực tên là Cực Lực Chỉ, chỉ có võ giả Lực Khí Cao Đoạn mới có thể phục dụng, sau khi phục dụng, khí lực của ngươi sẽ đạt tới cực hạn của Lực Khí Cao Đoạn.

- Đây là linh thực?

Chu Phàm nhìn ngón tay này, sắc mặt hắn trở nên cổ quái, hắn vốn còn cho rằng là ngón tay của quái quyệt nào đó, có điều rất nhanh hắn lại nghĩ tới, nếu linh thực Cực Lực Chỉ này chỉ có thể khiến khí lực của hắn đạt đến cực hạn, vậy chẳng phải là còn không bằng Cửu Chuyển Luyện Lực Đan từng phục dụng trước kia à.

Ít nhất Cửu Chuyển Luyện Lực Đan còn có thể đề thăng cực hạn khí lực của hắn, Cửu Chuyển Luyện Lực Đan lại là ở đoạn sông đã đi thêm mười mét đầu câu lên, Cực Lực Chỉ này cũng quá vô dụng rồi?

Chu Phàm nói ra nghi hoặc trong lòng mình.

Vụ đang dùng dao mỏng cắt lát cá bỏ vào trong miệng, hắn nói chuyện nhất thời cũng tạm dừng, sau khi hắn nhai nuốt lát cá rồi mới chậm rãi nói:

- Ta chưa nói xong, Cực Lực Chỉ có thể khiến khí lực của ngươi lập tức đạt đến cực hạn, miễn đi công sức khổ tu, chỉ là nó chỉ có tác dụng một lần thôi.

- Nhưng tác dụng quan trọng nhất của nó là có thể khiến khí lực của ngươi sau này sẽ cuồn cuộn không ngừng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)