Thân đao dài ba thước, rộng một thước. . . Muốn tìm được cự đao như vậy cũng không dễ dàng, cũng không biết trong kho binh khí của đội tuần tra có đao như vậy không?
Vấn đề này chỉ có thể để ra ngoài rồi nghĩ biện pháp, sau khi Chu Phàm lại hỏi mấy vấn đề về Đằng Mộc Giáp Trụ và Lợi Kim Phù, hắn mới nói:
- Ta muốn ngươi nói cho ta biết tin tức về Quỷ Nghênh Thân, thí dụ như nên đối phó nó thế nào, nó lại có nhược điểm trí mạng gì?
Đây là Chu Phàm dùng giám định thứ ba đổi thành câu hỏi, Quỷ Nghênh Thân chính là Hắc Oán Quái Quyệt, tuy hắn tay cầm đại sát khí có thể giết chết Hắc Oán Quái Quyệt như Lợi Kim Phù, nhưng cũng không có nghĩa hắn nhất định có thể giết chết được Hắc Oán Quái Quyệt, chênh lệch là ở chỗ cảnh giới của hắn vẫn quá thấp.
Nếu có thể ở chỗ Vụ có được một số tin tức quan trọng về Quỷ Nghênh Thân, vậy thì khác.
- Thì ra ngươi là chống lại Quỷ Nghênh Thân à.
Vẻ mặt Vụ lộ ra vẻ hiểu rõ, gật đầu,
- Vấn đề này không tính quá có giá trị, trong phạm vi ta có thể chấp nhận.
Vụ cẩn thận nói lại tin tức cụ thể về Quỷ Nghênh Thân, Chu Phàm nghe mà sắc mặt biến thành rất trầm trọng, Quỷ Nghênh Thân này là còn khó giải quyết hơn hắn nghĩ.
Vụ nói xong chuyện Quỷ Nghênh Thân, lại dụ dỗ nói:
- Trên tay ngươi chỉ có một đạo Lợi Kim Phù, muốn giết Quỷ Nghênh Thân vậy cũng không dễ dàng đâu, ta khuyên ngươi hay là dùng thọ mệnh đổi thêm một kiện bảo bối có lợi từ chỗ ta, như vậy ngươi có thể nắm chắc hơn một chút.
Chu Phàm không để ý đến việc chào hàng của Vụ, mà là tự suy tư.
Khi hạt cát cuối cùng trong đồng hồ cát ngọc lưu ly trên bàn rơi xuống, Chu Phàm ra khỏi Khôi Hà Không Gian.
Sau khi Chu Phàm rời khỏi, nhìn nhìn bảy cần câu, hắn hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi đối với hắn không tồi, nhưng thế thì có ích lợi gì?
Chu Phàm vừa mở mắt, đã về tới thế giới chỗ mình, rất nhanh hắn từ trên chiếu thực hóa hai kiện vật phẩm hư ảo.
Chu Phàm trước tiên để Lợi Kim Phù vào trong phù đại của mình, hắn nhìn quả cầu dây xanh đen trong tay, dây nhỏ xanh đen nhìn thì không khác gì sợi tóc, nếu không có Vụ giám định, hắn vẫn có chút khó có thể tưởng tượng, lúc này là một kiện pháp khí giáp trụ.
Hắn mang tới một thanh chủy thủ, từ trên cánh tay trái mình nhẹ nhàng rạch một vết máu nhỏ, sau đó đặt quả cầu dây xanh đen tới gần vết máu.
Tiếng xẹt xẹt vang lên, quả cầu dây xanh đen từ bên trong lộ ra một đầu sợi, đầu sợi giống như cá mập ngửi được mùi máu, đâm tới vết máu.
Chu Phàm cố nén xung động gạt đầu sợi này ra, để mặc đầu sợi từ trong vết máu chui vào, đầu sợi vừa chui vào, toàn bộ cầu dây tựa như sống dậy, lập tức tản ra thành từng sợi dây, dưới sự dẫn dắt của đầu sợi, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đều chui vào trong cơ thể hắn.
Một bí quyết khống chế dây nhỏ xanh đen lập tức hiện lên trong đầu Chu Phàm.
Chu Phàm cởi áo ra, hắn chỉ là tâm niệm khẽ động, dây nhỏ xanh đen từ các nơi trên thân trên chui ra, lập tức đan vào thành một bộ giáp dây, giáp dây ở bụng Chu Phàm có một đạo phù văn tỏa ra hắc quang, phù văn này chính là hạch tâm của giáp dây, nó khiến giáp dây có thể ngưng hình.
Tâm niệm Chu Phàm lại khẽ động, quang mang của phù văn giáp dây không ngừng kéo dài ra, bao phủ lấy tứ chi và đầu của hắn, hắn nhìn thì tựa như một quái nhân bị tóc đen bao bọc, chỉ có một đôi mắt lộ ra bên ngoài.
Đường dây rất nhanh lại từ đầu, tứ chi rút đi, chỉ còn lại giáp trụ bao phủ thân thể.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh hỉ, giáp trụ này bởi vì tính chất đặc biệt của dây nhỏ xanh đen mà có thể co duỗi tự nhiên, hơn nữa chỉ cần tâm niệm của hắn xoay chuyển, có thể lập tức hình thành.
Cũng không biết lực lượng phòng ngự thế nào? Khi Chu Phàm nghĩ như vậy, hắn đã rút hoàn thủ trực đao ra.
Quyền đầu hơi nắm lại, có dây nhỏ xanh đen chui ra bọc lấy quyền đầu, hình thành một bộ găng tay dây nhỏ.
Chu Phàm đầu tiên là dùng đao cứa dây nhỏ xanh đen một chút, nhưng dây nhỏ xanh đen dưới lưỡi đao sắc bén vẫn nguyên vẹn không tổn hao.
Chu Phàm thử gia tăng lực đạo, dây nhỏ xanh đen vẫn không có chút tổn hại.
Điều này khiến Chu Phàm yên tâm hơn không ít, hắn lại thử chém nhẹ một đao lên trên quyền đầu của mình, hắn không dám dùng sức quá, vạn nhất sức phòng ngự của Đằng Mộc Giáp Trụ này không được tốt lắm, chặt bỏ mất quyền đầu của mình, vậy hắn sẽ khóc chết mất.
Một tiếng vang nhỏ, dây nhỏ xanh đen trên quyền đầu cứng rắn như sắt, khinh đao không thể làm gì được nó.
Chu Phàm thấy vậy dần dần gia tăng lực độ, trực đao chém từng đao lên mu bàn tay, giữa trực đao và dây nhỏ xanh đen bắn lên một chút tia lửa, đến cuối cùng chỉ chấn cho quyền đầu của hắn run lên, găng tay xanh đen vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu.
Chu Phàm lại thử dán Tiểu Diễm Phù lên trên trực đao, mới lưu lại một vết đao cháy mờ mờ trên tay.
Có điều vết đao vừa xuất hiện, dây nhỏ xanh đen trên găng tay mấp máy, trong chớp mắt lại thay dây nhỏ xanh đen mới, điều này lại khiến trong lòng Chu Phàm sáng lên, như vậy cho thấy cho dù trong chiến đấu giáp trụ xuất hiện tổn thương, cũng có thể sửa chữa phục hồi lại rất nhanh.
Đặc tính như vậy rất hữu dụng, chỉ cần dây nhỏ xanh đen không hao tổn hết, vậy giáp trụ cơ hồ có sức sửa chữa phục hồi vô hạn.
Đương nhiên quan trọng nhất là Đằng Mộc Giáp Trụ ẩn dưới da hắn, nếu có quái quyệt muốn phụ thân hắn, giáp trụ sẽ tự động kích phát bảo hộ ngăn cản quái quyệt lặng lẽ phụ thân!
Đằng Mộc Giáp Trụ Kiểm tra xong Đằng Mộc Giáp Trụ, Chu Phàm mặc y phục, sửa sang lại một chút, mới từ trong phòng đi ra.
Bởi vì là ban ngày, Chu Phàm không buồn ngủ lắm, cho nên hắn tiến vào Khôi Hà Không Gian không bao lâu đã tỉnh, hắn chỉ ngủ hơn một tiếng.
Chu Phàm chào hỏi Lỗ Khôi một tiếng, tự động bước vào kho binh khí, loại địa phương kho binh khí này, hắn thân là phó đội trưởng có thể tự do ra vào.
Chu Phàm tới đây tất nhiên là để tìm đao thích hợp với Lợi Kim Phù, đao dài hơn ba thước trong kho binh khí cũng có mấy thanh, nhưng cộng thêm điều kiện đao rộng một thước thì vốn không có.
Chu Phàm dạo một vòng, vẫn không tìm được, hắn nhíu mày, chỉ có thể đi tìm Lỗ Khôi, nói ra yêu cầu của mình.
- Ngươi muốn tìm cự đao dài ba thước rộng một thước à?
Trên mặt Lỗ Khôi mang theo vẻ bất đắc dĩ,
- A Phàm, tuy võ giả chúng ta có khí lực không tồi, nhưng đao như vẫn quá vụng về, nếu ngươi muốn cự ly dài, hoàn toàn có thể lựa chọn trường thương nhẹ nhàng hơn.
Chu Phàm nói:
- Ngươi cũng biết đao pháp của ta không tồi, ta không thể bỏ đao dùng thương, thanh trực đao trong tay không vừa nên lại cảm thấy muốn đổi một thanh lớn hơn nặng hơn, Lỗ đại ca, trong doanh địa có đao như vậy không? Nhất định phải là chiều dài vượt quá ba thước, độ rộng vượt quá một thước.
Lỗ Khôi thấy vậy cũng không khuyên nữa, mà là nhíu mày suy nghĩ, một lát sau mới nói:
- Kho binh khí trong đội khẳng định là không có rồi, có điều phù hợp với yêu cầu ngươi, ta nhớ đúng là có một thanh, bởi vì không có người dùng, cho nên để trong phòng tạp vật của doanh địa.
- Ngươi chờ một chút, ta đi tìm cho ngươi.
Lỗ Khôi xoay người rời khỏi, không bao lâu sau liền khiêng một thanh cự đao trở về.
Cự đao này khiến ánh mắt Chu Phàm sáng lên, cự đao toàn thân đen đỏ không có mũi đao, đuôi đao bằng phẳng, lưng dày lưỡi mỏng, chỗ lưỡi mỏng là màu bạc sắc bén, có khắc hoa văn mây, mang theo hàn quang thản nhiên.
Chu Phàm tiếp nhận cự đao, hắn mới phát hiện chuôi đao ngắn nhỏ, tựa như một cái dùi, đốc đao có bốn cánh hoa.