Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 114: Lợi tức

Chương Trước Chương Tiếp

- Để thuyền đi tới mười mét đi.

Chu Phàm trầm ngâm một chút nói.

- Ngươi đã xác nhận, vậy tùy ngươi.

Vụ chỉ cười cười, quả cầu lưu ly bồng bềnh trong không trung nhẹ nhàng bay về phía hắn.

Cũng giống như lần trước, một con sâu xám từ trong quả cầu lưu ly chui, rơi vào trong bàn tay Vụ, ngưng tụ thành quang đoàn màu xám.

Khi quang đoàn chìm vào trong giáp bản, mười cột buồm cao ba mươi trượng trên thuyền phát ra tiếng bang bang liên tiếp dâng lên, sương mù lại hội tụ hóa thành cánh buồm.

Vụ chỉ nhìn về phía huyết cầu to lớn treo trong không trung, cuồng phong đột nhiên nổi lên, thuyền trực tiếp bay vọt lên.

Chu Phàm đã Sớm có chuẩn bị không chật vật giống như lần trước nữa, hắn tóm lấy một góc cột buồm.

Cho đến khi thuyền triệt để ổn định, Chu Phàm mới buông tay.

Buồm biến mất, cột buồm lại rút về trong giáp bản, tất cả lại biến thành bình thường.

Chung quanh nhìn thì không có biến hóa gì, nhưng thuyền đi tới mười mét là sự thật không thể tranh cãi.

Từ phương hướng thuyền nhảy lên mà nhìn, vẫn là sông xám mênh mông vô bờ bị sương mù bao phủ, dường như vĩnh viễn không nhìn thấy cuối.

Chu Phàm thu hồi tầm mắt, đi đến chỗ cần câu trên bàn, hắn nhìn cần câu bảy màu khác nhau, cuối cùng cầm lấy cần câu xám đậm.

- Xác nhận muốn phải sử dụng cần câu tùy cơ này chứ? Dùng cần câu điển tịch nói không chừng có thể câu lên công pháp Bạo Phát Đoạn ngươi đang cần.

Vụ đứng ở bên cạnh cười nói,

- Nơi này có không ít thứ tốt, chỉ là một mồi câu cần bốn con sâu xám, nếu ngươi dùng bốn con sâu xám này, lần câu cá tiếp theo không biết phải đợi tới khi nào.

Chu Phàm chỉ sầm mặt, không để ý đến sự trêu chọc của Vụ, sâu xám có nhiều tới mấy, vậy cũng phải có mạng mới có thể dùng được, lúc trước hắn tích trữ nhiều sâu xám như vậy, chính là để ứng đối với loại phiền phức đột nhiên này.

Về phần công pháp Bạo Phát Đoạn, hiện tại hắn ngược lại không hi vọng câu lên được, hi vọng cần câu tùy cơ tốt nhất đừng câu lên công pháp Bạo Phát Đoạn, hắn cần nhất là bảo vật có thể giết chết Hắc Oán Quái Quyệt.

Chu Phàm không hề do dự, hắn bắt đầu tung cần câu, rất nhanh đã câu được vật thứ nhất.

Đây là một cái túi vàng, túi vào tay rất nhẹ.

Chu Phàm không nhìn kỹ, chỉ thuận tay buông ra, tung cần lần thứ hai, vật thứ hai lại được câu, vật thứ hai là một quả cầu trở nên nắm tay.

Quả cầu này từ dây màu xanh đen nhỏ như sợi tóc bện thành, nhìn như vậy, Chu Phàm thật sự không thể nhìn ra là gì.

Chu Phàm cầm lấy hai thứ này, hắn nhìn quả cầu lưu ly bay trong không trung, trong quả cầu lưu ly chỉ còn lại một con sâu xám.

Đúng là nghèo mà... Trong lòng Chu Phàm có chút bất đắc dĩ.

Hắn thả lại cần câu xám đậm, không nghiên cứu quả cầu, mà là trước tiên mở dây túi ra, bên trong toàn là phù lục giấy vàng to bằng ngón trỏ, hắn đếm thấy có tới ba mươi tấm.

Hắn quan sát phù văn màu đen bên trên ba mươi đạo phù lục này toàn bộ là không giống nhau, chẳng lẽ đây là ba mươi đạo phù lục khác nhau à?

Điều này khiến hắn cau mày, số lượng nhiều như vậy, vậy uy lực mà mỗi một đạo phù lục chịu tải có thể không ra gì, hắn muốn không phải phù lục số lượng nhiều, hắn là muốn phù lục có thể giết chết Hắc Oán Quái Quyệt.

Với nhãn lực của Chu Phàm, trong nhất thời cũng không thể phân biệt ra, phù lục chỉ có khi sử dụng mới phát ra ánh sáng màu khác nhau, từ đó là phân biệt ra cấp bậc của nó.

Phù lục không thể xác nhận công năng, cũng không thể sử dụng, tùy ý thử nghiệm, đó chính là sẽ lãng phí phù lục.

Vụ đang ngồi uống rượu ở bên cạnh, hắn không nhanh không chậm, chỉ chậm rãi nói:

- Muốn giám định thì cầm tới đây, vẫn là quy củ trước kia, một kiện nửa tháng thọ mệnh.

- Phù lục trong túi này cũng tính là một kiện, đúng không?

Chu Phàm mở miệng hỏi.

Vụ gật đầu nói:

- Đã câu lên thì chính là một kiện, ta sẽ không chia nó ra làm ba mươi phần để lừa ngươi đâu.

Chu Phàm suy nghĩ một chút nói:

- Lần này ta không dùng thọ mệnh, dùng con sâu xám còn lại kia, ngươi đã nói một con sâu xám có ba lần cơ hội giám định.

Vụ không quá bất ngờ nói:

- Ngươi muốn dùng sâu xám cũng được, có điều một con sâu xám là ba lần giám định, ngươi không có ba thứ để ta giám định, ta cũng sẽ không giúp ngươi bảo tồn cơ hội một lần giám định cho lần sau dùng đâu.

Chu Phàm nhíu mày nói:

- Còn có một lần cơ hội giám định không thể bảo tồn, vậy có thể dùng để hỏi ngươi một vấn đề không? Nếu không ta rất thiệt.

Vụ uống hết rượu trong chén mới chậm rãi nói:

- Vậy cũng được, có điều vấn đề này không thể là tin tức quá có giá trị, nếu không ta sẽ không trả lời ngươi đâu.

Sau khi quyết định như vậy, Chu Phàm đưa túi và bó dây xanh đen cho Vụ.

Vụ đầu tiên là cầm lấy bó dây xanh đen nhìn nhìn, hắn lại mở túi lấy ra một đạo phù lục nhìn nhìn, sau đó buông hai thứ ra, hắn liếc xéo Chu Phàm một cái:

- Đúng là vận cứt chó, hai thứ này đối với ngươi trước mắt mà nói đều không tồi.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ vui mừng, thứ có thể khiến Vụ nói là không tồi, vậy tuyệt đối là thứ tốt.

Vụ chỉ vào quả cầu từ dây xanh đen bện thành đó:

- Cái này gọi là Đằng Mộc Giáp Trụ, là một loại pháp khí giáp trụ từ linh thực gọi là Đằng Mộc Linh Chu chế tác thành, thuộc về pháp khí thượng phẩm, nhưng bởi vì là pháp khí giáp trụ hiếm có, ở trong pháp khí ở cũng coi như là vật hiếm có.

- Phương pháp sử dụng Đằng Mộc Giáp Trụ rất đơn giản, tương tự như Tôi Luyện Thứ Quả, ngươi rạch một vết máu trên người mình, nó sẽ tự động gieo vào trong cơ thể của ngươi, đồng thời phương pháp sử dụng nó cũng là bám vào trên giáp trụ, sau khi gieo vào ngươi chậm rãi thể hội là biết.

Không ngờ là pháp khí thượng phẩm, Khu Tà Mặc Đấu lần trước có được chỉ là pháp khí trung phẩm, hơn nữa còn là pháp khí phòng hộ khá hiếm có, điều này khiến tinh thần Chu Phàm chấn động, hắn gấp giọng hỏi:

- Đằng Mộc Giáp Trụ này có thể ngăn cản quái quyệt nguyền rủa và phụ thân không?

Vụ giải thích:

- Giáp trụ này có thể phòng ngừa quái quyệt phụ thân, nhưng không thể ngăn cản quái quyệt nguyền rủa, cụ thể thì sau khi ngươi gieo vào sẽ biết.

Vụ lại cầm lấy túi phù lục đó, nói:

- Túi phù lục này có ba mươi tấm, nhưng ngươi đừng tưởng rằng là ba mươi đạo phù lục, kỳ thật đây chỉ là một đạo đại phù, chỉ có điều chia làm ba mươi tấm tiểu phù, ừ, có một số tu sĩ gọi nó là bộ phù.

- Ba mươi tấm tiểu phù này chỉ có hợp thành một bộ mới có thể kích phát uy lực, thiếu một cái cũng không được.

Chu Phàm hơi sửng sốt, hắn thực sự không ngờ ba mươi tấm phù lục phù văn không đồng nhất này lại là một đạo phù lục,

- Vậy uy lực của phù lục này thế nào? Phẩm cấp ra sao? Sử dụng thế nào?

Vụ tiếp tục nói:

- Đạo đại phù thượng phẩm Lam cấp này gọi là Lợi Kim Phù, ngụ ý là sắc tới có thể đoạn kim, có thể khiến binh khí có thuộc tính vô cùng sắc bén, thân thể của quái quyệt bình thường là không thể ngăn cản một cắt của nó.

- Về phần phương pháp sử dụng à? Cũng không khó, kèm lên trên phàm binh là được, có điều ngươi cần một thanh binh khí thể tích khá lớn, để phù văn của ba mươi tấm tiểu phù có chỗ mà lan ra mới được, nếu quá chật chội, phù lực sẽ đè ép lẫn nhau, hủy đi phàm binh.

- Ngươi biết ta dùng đao, đao to thế nào mới thích hợp?

Chu Phàm vội vàng hỏi.

Vụ cân nhắc một chút nói:

- Nếu là đao, ít nhất cần thân đao dài ba thước, rộng một thước mới được.

Chu Phàm nghe mà có chút đau đầu, dài ba thước, rộng một thước, ở trong thế giới hiện thực, thể tích cũng có chút quá khoa trương rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)